Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2015

MẸ TÔI


  MẸ TÔI
 

Thương mẹ tuổi xuân đã goá chồng

Một mình nuôi nấng cả đàn con

Hạ tàn quanh quẩn bên nương rẩy

Đông lạnh lui cui bếp lữa hồng
 

Trăng sáng nhà bên vang trẻ gọi

Chuông chiều xóm dưới vọng thu không.

Mẹ ngồi vá áo tay run rẩy

Che lạnh cho con được ấm lòng...

Ấm lòng con trẻ ngày thơ dại

Vui tuổi ngây ngô được bế bồng

Nắng nhạt thu tàn hoa lạc chợ

Mẹ gầy xuân sắc tuổi long đong


Bốn con bụng lép nằm bên vách

Một mái tranh xiêu vẹo giữa đồng

[Ai đỡ đần mẹ ngày mưa gió

Ai dìu thuyền mẹ lúc qua sông...]

Qua sông buổi ấy trời giông bão

Chinh chiến bao năm khói mịt mờ

Đất mẹ đạn cày trơ gốc rạ

Quê nghèo bom xới nát trường xưa


Chim non lìa tổ bay tan tác

Bầy trẻ tha hương lạc bến bờ

Mẹ dắt con về qua xứ ngoại

Nương nhờ cậu mợ những ngày thơ...

 

Thơ ngây tuổi ấy lòng trong trắng

Dãi nắng dầm sương mẹ gánh gồng

Sáng chợ Hàm Rồng mưa hối hã

Chiều sông Đò Gặp lũ tràn tuông

 

Cũ khoai cũ sắn đời lam lũ

Bữa đói bữa no bụng thất thường

Con mẹ nhìn nhau bao trĩu mến

Cuộc đời như cổ tích ...thân thương...

 

Thương thân mẹ ,  cánh cò bay lã

Bắt ốc , mò cua, nấu bát canh

Con ốm mẹ lo từng chén thuốc

Mẹ gầy con chỉ biết loanh quanh...

 

Chớp nguồn mưa biển em thương chị

Nắng đục trời trong mẹ nhớ anh

 Rồi một ngày nào mưa gió tạnh

Sông hồ bãng lãng dáng mây xanh...

 

Mây xanh ai kết bằng nhung gấm

Nắng trải ngàn hoa chị lấy chồng

Tôi cũng mừng vui may áo mới 

Nhìn thằng em nhỏ hát bên song.

 

Pháo reo ông chúc câu thơ đẹp

Nhạc trổi bà vui chén rượu hồng

Tay mẹ ôm chầm thương lấy chị

Mẹ cười mắt Mẹ quá mênh mông...





Rồi mùa thu ấy con xa mẹ
Chinh chiến bao năm khói mịt mờ
Con về mẹ đã vào cổ tích
Niết bàn cõi Phật tự ngàn xưa...

Mẹ ơi con vẫn luôn thương mẹ
Con vẫn là con của mẹ hoài
Con vẫn là con ngày nhỏ dại
Những ngày phá phách bị đòn roi...
 
 
Mẹ ơi con vẫn luôn còn mẹ
Dẫu  Mẹ bao năm chẳng trở về
Dẫu đã nghìn trùng xa cách biệt
Con luôn bên mẹ những ngày thơ...

Duong Lam

 

STORAGES



BẮT THANG LÊN THẤY TRỜI CAO QUÁ

Mặc kệ tình đời khóc ,oán,than,
Ăn chưa no ấm nói chi vàng.
Béo cò đục nước quân vô lại ,
 Cướp của bòn tro đám quĩ tàn…
Muôn sự nhọc nhằn dân gánh chịu,
Trăm ngàn uất ức hỏi ai mang…
Bắt thang lên thấy trời cao quá,
Ai  giải giùm người nỗi bất an ???

Tú lang thang

THAM NHŨNG HỌC LÀM SANG



Môt bầy tham nhũng học làm sang,
Mua tước tham quyền tạo nấc thang.
Đâu biết lên voi là xuống chó ?
Mãi say hốt bạc với moi vàng…
Tâm suy hãm bạn lòng vô cảm,
Trí nghĩ hiếp người dạ bất khang.
Bụng bự đít teo, tay khệnh khạng,
Mặt người da thú quá lan tràn…

SẮC KHÔNG


Ai vẽ giòng đời những nét nhăn? Chỗ vòng chỗ chậm chỗ đi nhanh. Như hoa sáng hạ đầy hương phấn, Như cỏ ngày thu gợi sắc tàn. Như bóng nhạn hồng tung cánh vỗ, Như làn mây bạc đuổi sương tan. Sắc không ,không sắc ,vòng luân chuyển, Kìa cánh hoa mai nở cuối ngàn…


VUI CÙNG CHÚNG TUI...

Lặng lẽ thời gian lặng lẽ đi,

Xuân qua xuân lại mấy xuân rồi.
Hoa còn thơ thẩn hong tơ nắng?
Bướm vẫn mơ màng ghẹo gió thôi...
Một cõi phù vinh dài có mấy ?
Trăm cơn mộng aỏ vẫn do trời…
Bên bàn... rượu đã lên mâm đó,
Bạn cứ vui cùng với chúng tui…


TÌNH BÍ BẦU
                             
Bầu ơi thương lấy bí cùng ,
                        Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn…
                                          [ca dao]

Tình thân ý trọng nghĩa thâm sâu, Thương quá đi thôi phận bí bầu. Núp bóng tre ngà thân chẳng tiếc, Nương giàn hoa lý biết đâu sầu. Trò đời lắm chuyện đen thay trắng,
Cõi thế bao lần đá hóa châu?
Khác giống nhưng giàn chung một lối, Bầu ơi thương bí chụm nhau đầu…




Thứ Bảy, 24 tháng 1, 2015

MỜI ĐỌC THƠ Dương Lam- vophubong





MỜI ĐỌC THƠ Dương Lam- vophubong ở trang web:


http://poem.tkaraoke.com/tim.tho?q=D%c6%b0%c6%a1ng-Lam&t=6&p=5


Xuân đi Xuân đến rồi Xuân nữa

Cuộc thế vần xoay đà thấy chửa?

Trọc phú lên voi  nhìn bãnh bao

Đại gia xuống chó ngồi ngáp tựa

Cuoi thay dê cu húc phen  thua 

Cho trách ngựa non an co ứa

Thôi thế thời gian cứ mãi trôi...

Xuân đi Xuân đến rồi Xuân nữa...

 ong non ngứa nọc châm hoa rữa. Dê cỏn buồn sừng húc giậu thưa. (1)
­­­

Goat portrait














Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2015

NỐI NHỊP CẦU



NỐI NHỊP CẦU

Chênh chếch trăng khuya tựa mái lầu,

Thương về đâu? Nhớ biết về đâu ?

Nửa vòng trái đất thơ khôn tỏ,

Một tấm lòng son bút gợn sầu.

Bến đợi trăng về mơ tái ngộ,

Đêm trông ngày đến mộng hoàn châu.

Dẫu cho muôn dặm tình xa cách,

Đây chút duyên thơ nối nhịp cầu.
voduonghonglam