Thứ Năm, 29 tháng 12, 2016

Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu nghìn năm mới nên duyên chồng vợ

Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu nghìn năm mới nên duyên chồng vợ


Tu trăm năm mới chung một chuyến thuyền, tu nghìn năm mới nên duyên chồng vợ, đó là câu nói dân gian về duyên phận nhân sinh, gặp nhau bởi chữ duyên, gắn kết đời nhau bởi chữ nợ, trân quý cơ duyên này cũng chính là trân quý bản thân mình vậy.

Duyên phận vợ chồng là mối duyên sâu sắc nhất trong các loại duyên phận. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng là thiếu nợ lẫn nhau sao? Vợ chồng là nợ nghiệp nhau sao? Duyên vợ chồng như thế nào mới có thể chấm dứt đây? Vợ chồng lại là cái gì duyên mà kết thành đây? Tục ngữ có câu: “Tu trăm năm mới đi chung thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối”. Ý câu này là, những người có thể ngồi chung trên một chuyến thuyền đều là người hữu duyên, còn có thể kết thành vợ chồng thì giữa họ với nhau mối duyên càng sâu đậm. Nói cách khác, quan hệ vợ chồng là loại sâu sắc nhất trong tất cả các loại duyên phận, chỉ có điều là trong những duyên này có thiện có ác.
Duyên vợ chồng nhìn chung đến từ ba loại duyên dưới đây:
Duyên đến từ việc người này có ân với người kia
Con người trong những lần gặp nhau, nếu người này có ân với người kia, khiến họ cảm động khôn nguôi, và nguyện ý báo ân trả nợ, thì vào kiếp sau một người sẽ là nam còn người kia là nữ, bởi nguyện ước thiện lành trong quá khứ mà kết thành vợ chồng. Ví dụ, khi bạn rơi xuống nước, lúc đó không ai nguyện ý cứu bạn, nhưng lại có một người dũng cảm quên mình vì bạn, mặc kệ có cứu sống hay không, bạn vẫn ghi lòng tạc dạ ân nghĩa này.
Vì đền ân cứu mạng, bạn vào kiếp sau sẵn lòng làm thân trâu ngựa báo đáp. Loại tình huống này chính là duyên vợ chồng vì báo ân mà kết thành. Trong các loại duyên vợ chồng, loại duyên vợ chồng này có thể hạnh phúc mỹ mãn nhất, bởi vì sâu thẳm trong ý thức của một người tồn tại ý niệm dâng hiến một cách không oán không hối, nên hai bên đều có thể hạnh phúc. Tuy nhiên, loại vợ chồng này không bảo đảm là không cãi nhau hoặc không ly hôn, nếu cá tính không hợp thì vẫn sẽ có vấn đề ma sát khi sống chung.
Duyên vợ chồng vì báo đáp ân tình mà kết thành, được cho là hạnh phúc mỹ mãn nhất. (Ảnh minh họa)
Duyên mà người này thiếu nợ người kia
Nếu như duyên vợ chồng kết thành từ việc người này thiếu nợ người kia, thì chúng ta có hai loại nợ nần được tính đến. Một là khoản nợ tiền tài, hai là khoản nợ tình cảm, cũng có những khoản nợ khác, nhưng hai loại trên vẫn là chính yếu. Ví như nếu kiếp trước bạn là đàn ông, bị một người con gái phụ bạc, lừa gạt tình cảm, cảm thấy không cam lòng. Như vậy kiếp sau bạn sẽ còn gặp lại cô ấy. Khi cô gái này gặp được bạn, cô sẽ nắm chặt bạn, không bao giờ để bạn chạy trốn nữa.
Đây chính là vợ chồng vì khoản nợ tình cảm mà kết thành. Một ví dụ khác như, khi nam nữ đang trong quá trình tìm hiểu, con trai lúc nào cũng là người chi trả mọi khoản. Nếu cô gái ham hưởng thụ điều này, mà lại không thành tâm muốn kết giao, khi đã lợi dụng được một thời gian liền lạnh lùng rời đi, như vậy người con trai đương nhiên sẽ rất không cam tâm.
Nếu là vậy, cô gái này trong kiếp sau sẽ còn gặp người con trai này, cô gái khi đó cũng sẽ có tiền, nhưng rất nhiều tiền của cô đều bị anh ta tiêu hết, hoặc cuối cùng đều thuộc về anh ta. Trường hợp này là vợ chồng vì khoản nợ tiền tài mà kết thành. Dẫu đây là vì ác duyên mà kết thành vợ chồng, nhưng chỉ cần trong quá trình sống chung tại kiếp này có thể làm việc chăm chỉ, không so đo với nhau khi ở chung, thì vẫn có cơ hội sống hạnh phúc.
Nhân duyên thiếu nợ lẫn nhau
Loại duyên thiếu nợ lẫn nhau này, tức là nợ qua nợ lại nhưng là nợ tiền tài và tình cảm là phần nhiều. Nói cách khác, nếu đôi bên khi tìm hiểu, đã nợ nhau các khoản tiền tài và tình cảm như trên, họ kiếp này gặp lại kết thành vợ chồng, vừa vặn dễ dàng giúp nhau trả nợ. Lúc này cũng có thể nói, vợ chồng kết thành chính là vì cân bằng nhân quả. Chính vì có nhân quả nên “quan hệ” giữa con người với nhau liên tục được cân bằng, không tồn tại bất công. Vì vậy, bất kì ai khi đã nên duyên vợ chồng, cần phải quý trọng nhau mà chung sống, vì khoản nợ này sẽ còn thay đổi. Không được oán giận người kia, không được oán trời trách đất, vì oán thán sẽ khiến món nợ kia trả hoài không hết! Hoặc món nợ đã mắc càng ngày càng nặng hơn! Trong loại duyên vợ chồng này, bởi vì hai bên đối với nhau đều đòi hỏi bên này phải trả nợ bên kia, nên thường xuất hiện tính toán và tranh chấp. Tuy nhiên, hai bên chỉ cần thay đổi suy nghĩ, dùng thái độ cam tâm tình nguyện mà đối đãi với người kia, như vậy khoản nợ này sẽ nhanh chóng được trả hết.
Nếu duyên là nợ nhau thì đừng oán thán để món nợ có thể được trả hết. (Ảnh minh họa)
Duyên vợ chồng tốt nhất
Trên đây là nói về các loại yếu tố kết thành duyên vợ chồng. Nếu dùng số mệnh con người để xem, các loại thiện ác trong duyên vợ chồng cũng phần nào nói lên bạn có hạnh phúc hay không, những người vì ác duyên mà thành vợ chồng, lại càng không cần phải nói.
Tuy nhiên, nếu hai bên phù hợp ba điều kiện dưới đây, bất kể là loại vợ chồng duyên gì cũng có thể hưởng hạnh phúc. Vì vậy, khi bạn chọn người phối ngẫu, ba nhân tố này là rất quan trọng. Một, hai bên cá tính tương hỗ. Hai, hai bên đều kính trọng lẫn nhau. Ba, hai bên đều là người có trách nhiệm. Nói cách khác, điều kiện bên ngoài, vinh hoa phú quý hay không cũng không phải chỉ tiêu hạnh phúc hay không.
Làm sao biết duyên vợ chồng đã kết thúc hay chưa?
Bên cạnh đó, khi chung sống tại kiếp này, vợ chồng cãi nhau là chuyện thường tình. Tuy nhiên, sau khi giằng co cự cãi không ai chịu ai, luôn sẽ có một người nhất định muốn ly hôn, nhưng người kia lại không chịu, điều này nói lên rằng khoản nợ lẫn nhau vẫn còn chưa hết, duyên vợ chồng này còn chưa kết thúc.
Ngược lại, nếu như trong quá trình chung sống, tình cảm vợ chồng nhạt nhẽo, chẳng ai lưu luyến ai. Điều này nói lên rằng khoản nợ giữa vợ chồng đã hết, vì vậy hai bên sống chung giống như bạn bè, chẳng lưu luyến bịn rịn.
Ngoài ra, qua việc chia tay cũng có thể nhìn rõ duyên vợ chồng đã kết thúc hay chưa. Bất luận việc chia tay này là tử vong, đi xa nhà, xuất gia, hay ly hôn. Nếu như đôi bên khó lòng chia ly, lúc chia tay khóc nức nở, thì ắt hẳn ân oán vợ chồng này còn chưa trả hết, duyên vợ chồng vẫn còn. Còn khi chia tay, oán hận lẫn sự bất mãn vẫn khuấy động tâm can hoặc không cam lòng, điều này nói lên rằng “khoản nợ” giữa các bạn vẫn còn chưa trả hết, kiếp sau gặp lại vẫn sẽ tiếp tục kết làm vợ chồng.
Hoặc lúc chia tay, cả hai giống như bạn bè, không oán hận, chỉ đau thương hoặc khổ sở một chút, nhưng không đến nỗi muốn níu kéo nhau, điều này nói lên rằng khoản nợ giữa vợ chồng các bạn cuối cùng có thể chấm dứt rồi.
Nếu đã hết duyên hết nợ, thì dẫu có đường ai nấy đi, lòng cũng ít luyến tiếc. (Ảnh minh họa)
Vợ chồng là nghiệp chướng sao?
Phật giáo thường nói, kết hôn là nghiệp chướng, cái này chủ yếu nói về giải thoát trong tu luyện. Dựa vào duyên vợ chồng trong quá khứ, bởi vì có ân oán tình thù chưa kết thúc, vì vậy đời này kết làm vợ chồng, mà trước khi ân oán tình thù chưa cân bằng, hai bên sẽ phải gắn kết với nha, người này cản trở người kia, tạo thành chướng ngại trên con đường tu hành. Tuy nhiên, nếu các bạn mong muốn nhanh chấm dứt duyên vợ chồng này, có thể dùng lý trí mà suy nghĩ để cải thiện quan hệ đôi bên.
Suy nghĩ cho lợi ích của đối phương là điều kiện tiên quyết để quyết định sự việc, chuyện cản trở lẫn nhau này có thể giải quyết được. Ngoài ra, nếu như duyên vợ chồng của các bạn còn chưa kết thúc, mà bạn muốn tu hành, thì bạn có thể tận dụng khoản thời gian chung sống vợ chồng để hiểu rõ nhân tính. Việc này chính là giúp bạn thêm trí tuệ, bởi hiểu tận tượng nhân tính con người không phải chuyện dễ dàng.
Nam và nữ đều có cả ưu và khuyết điểm, và khoảng thời gian chung sống của vợ chồng cũng chính là thời khắc bạn học tập ưu điểm của người kia, đây cũng là điều không dễ để tiếp thu.
Đặc thù giữa nam nữ khác nhau rất lớn, ví dụ như mưu cầu dục vọng và giá trị quan của nam nữ khác nhau, sở thích hoặc nhu cầu tình cảm cũng không giống nhau v.v.., bạn chính là trong khi chung sống vợ chồng mà tự mình tìm hiểu, nếu làm được như thế thì đây cũng là tu hành rồi.
Duyên vợ chồng mặc dù là trở ngại giải thoát, nhưng nếu bạn có thể tận dụng tốt việc này để tìm hiểu nhân tính, thì cũng chính là có thể giúp bạn khai mở trí tuệ, chẳng phải đó là “đá kê chân” sao.
Hãy tận dụng cho tốt cơ duyên này vậy!
Theo Tinh Hoa

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

Bất ngờ với di chúc của nhà tỷ phú

Bất ngờ với di chúc của nhà tỷ phú và bài học nhận được từ cô bé nghèo

Một cô bé nghèo đói, mồ côi cha mẹ nhưng lại khiến một nhà tỷ phú rút ra được bài học đáng quý.
30 năm trước, vào một đêm đông lạnh, người vợ của một doanh nhân trong lúc sơ ý đã làm rơi ví ở bệnh viện. Vị doanh nhân đó vô cùng lo lắng liền đi tìm ngay trong đêm, bởi trong ví không chỉ có 10 triệu đô la Mỹ mà còn có thông tin cơ mật về thị trường vô cùng quan trọng. Lúc chạy đến bệnh viện, ông nhìn thấy một cô bé gầy gò ốm yếu run run ngồi dựa vào sát tường ngoài hành lang yên tĩnh và đang ôm chặt cái ví mà chính vợ ông đã đánh rơi.be-ngheo-blogtamsu1-320x272Cô bé có tên là Linh Linh, cô đến đây để chăm sóc mẹ đang bị bệnh, nhà chỉ có hai mẹ con nương tựa vào nhau, hoàn cảnh gia đình vô cùng khó khăn: thứ gì cần bán thì đều đã bán hết, số tiền gom góp lại cũng chỉ đủ tiền thuốc trong một đêm. Ngày mai, nếu không có tiền điều trị, mẹ con họ sẽ bị đuổi ra khỏi bệnh viện.
Image result for Bất ngờ với di chúc của nhà tỷ phú và bài học nhận được từ cô bé nghèo
Mỗi tối, cô bé đi đi lại lại ngoài hành lang cầu nguyện, luôn mong có vị thượng đế phái một người tốt nào đó xuống để cứu giúp mẹ. Đang đứng có một người phụ nữ đi qua hành lang và đánh rơi chiếc ví mà bà ấy không hề hay biết. Lúc đó, ngoài hành lang chỉ có một mình Linh Linh, cô bé vội vàng chạy lại nhặt chiếc ví rồi đuổi theo ra ngoài cổng nhưng không kịp, người phụ nữ đó đã lên xe và đi mất. Cô bé quay về phòng mẹ, lúc cô mở chiếc ví ra, hai mẹ con đều kinh ngạc bởi những thứ có trong ví. Cả hai mẹ con họ đều biết rằng với số tiền này có thể đủ thanh toán tiền viện phí cho mẹ cô bé nhưng người mẹ lại bảo cô bé mang chiếc ví quay lại hành lang rồi đợi người mất ví đến nhận. Mẹ cô bảo rằng, người mất tiền nhất định đang rất lo lắng, việc nên làm ở đời người đó là giúp đỡ người khác, lo cho sự lo lắng của người khác; việc không nên làm đó chính là ham tiền của bất chính, nhìn thấy tiền mà quên tình nghĩa.
Mặc dù nhà tỷ phú đã cố gắng hết sức giúp đỡ nhưng mẹ cô bé vẫn không qua khỏi được. Hai mẹ con họ không chỉ giúp vị doanh nhân tìm lại 10 triệu Đô la Mỹ mà quan trọng hơn đó là tìm lại được thông tin thị trường quan trọng đó, giúp cho việc kinh doanh của ông ta thành công mỹ mãn, không lâu sau thì trở thành tỷ phú.
thanh-dat-blogtamsu-320x213Sau đó, cô bé được ông nhận nuôi, cô hoàn thành chương trình học Đại học và quay về giúp đỡ ông xử lý việc kinh doanh. Mặc dù nhà tỷ phú không giao cho cô bất cứ trọng trách cụ thể nào nhưng trong thời gian học hỏi và rèn luyện, mọi kỹ năng kinh nghiệm cũng như trí tuệ của ông đã ảnh hưởng sâu sắc đến cô, giúp cô trở thành một nhân tài kinh doanh thành thục. Lúc về già, làm bất cứ việc gì ông đều tham khảo ý kiến của cô.
Image result for Bất ngờ với di chúc của nhà tỷ phú và bài học nhận được từ cô bé nghèodoanh-nhan-blogtamsu1-320x195Trước lúc qua đời, ông có để lại một bức di chúc khiến mọi người đều kinh ngạc: “Trước khi quen hai mẹ con Linh Linh, tôi đã là một người có rất nhiều tiền. Nhưng khi gặp con bé và đứng trước giường bệnh của mẹ nó, tôi nhận ra rằng hai mẹ con họ là người giàu có nhất, bởi tấm lòng của họ đã đạt đến tiêu chuẩn làm người mà không ai với tới được, đó chính là cái mà người doanh nhân như tôi còn thiếu sót nhiều nhất. Họ giúp tôi tỉnh ngộ rằng tài sản lớn nhất của con người chính là nhân phẩm”.ve-gia-blogtamsu-320x195Tôi nhận nuôi Linh Linh không phải là để báo đáp ơn huệ, cũng không phải là tôi đồng cảm với họ mà là vì muốn mời một hình mẫu về cách làm người. Có nó bên cạnh, việc kinh doanh trên thị trường tôi có thể nắm bắt nhanh chóng, những việc gì nên làm, những việc gì không nên làm, tiền gì nên và tiền gì không nên kiếm. Đó chính là nguyên nhân chủ chốt giúp sự nghiệp của tôi đạt đến sự hưng thịnh sau này, và tôi đã trở thành một nhà tỷ phú. Sau khi tôi đi, toàn bộ gia sản sẽ do Linh Linh kế thừa, như vậy, sự nghiệp của tôi sẽ tiếp tục hưng thịnh, ngày càng đạt đến đỉnh cao thành công. Tôi đặc biệt tin tưởng rằng, đứa con trai thông minh của tôi sẽ hiểu được nỗi lòng của bố nó”.
Khi con trai của ông từ nước ngoài trở về, anh ta liền đọc kỹ di chúc của bố rồi không một chút do dự liền ký tên vào tờ hiệp ước kế thừa tài sản: “Tôi đồng ý việc Linh Linh kế thừa toàn bộ gia sản của bố tôi, tôi chỉ có một yêu cầu là Linh Linh hãy làm vợ của tôi”ky-ket-di-chuc-blogtamsu-320x211Sau khi nhìn thấy con trai của bố nuôi ký tên, cô cũng cầm bút ký: “Tôi tiếp nhận toàn bộ tài sản của bố nuôi để lại, bao gồm cả con trai của ông”.
Đọc xong câu chuyện, bạn rút ra được điều gì không? Nếu bạn lạnh nhạt với người khác, họ cũng sẽ lạnh nhạt với bạn như vậy; nếu bạn thường xuyên phê bình người khác, bạn cũng sẽ nhận được nhiều sự phê bình như thế; nếu bạn thường ra ngoài với bộ mặt cau mày, nhăn nhó thì đương nhiên, người khác cũng sẽ không tươi cười với bạn; tất cả đều có luật nhân quả. Chỉ cần bạn luôn nỗ lực làm người tốt, bạn nhất định sẽ được báo đáp. Những việc bạn cố gắng làm cho người khác thì cũng chính là làm cho bản thân mình, vì thế, bạn luôn mong muốn bản thân có được, trước tiên bạn nên làm cho người xung quanh bạn có được. Nếu bạn luôn mong muốn có được những người bạn tốt thì trước tiên bạn phải hết lòng với bạn bè. Nếu bạn mong mình luôn được vui vẻ thì trước tiên hãy mang niềm vui ban phát cho người khácbao-dap-blogtamsu-320x192Giúp đỡ người khác chính là mở ra cho bản thân một con đường, cho bản thân thêm một cơ hội và cũng chính là cho người khác thêm một cơ hội. Sống trong đời nên bớt ích kỷ đi một chút, quan tâm đến người khác nhiều hơn, như vậy thế giới của chúng ta mới tràn đầy ánh sáng, tràn đầy niềm vui được.
Theo Blogtamsu

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2016

HALLOWEEN

HALLOWEEN

Halloween được cho là bắt đầu cách đây khoảng 2.000 năm và từ đến nay đã có nhiều truyền thuyết dân gian và bí ẩn về lễ hội này.
1. Mèo đen

truyền thuyết Halloween, Bí ần Halloween,


Mèo đen được xem là biểu tượng không may mắn thường được trang trí trên đồ dùng Halloween.
Mèo đen được coi là biểu tượng của sự không may mắn và thường được trang trí trên đồ dùng Halloween. Loài vật này mang tiếng xấu từ thời trung cổ khi diễn ra các cuộc săn lùng phù thủy.
Vào thời đó, mèo đen được coi là loài vật gắn liền với ma thuật đen tối hay quỷ dữ. Một truyền thuyết kể rằng, quỷ Satan đã biến thành một con mèo khi kết nối với phù thủy. Tuy nhiên, tại một số nước như Ireland, Scotland và Anh, một con mèo đen đi qua bạn thì đó là điềm may.
2. Con dơi


truyền thuyết Halloween, Bí ần Halloween,
Theo văn hóa dân gian, dơi là một trong những loài vật gắn liền với phù thủy. Nếu ai đó nhìn thấy một con rơi vào đêm Halloween thì đó là điềm xấu. Theo đó, nếu con dơi bay xung quanh một ngôi nhà 3 lần thì ai đó trong nhà sẽ chết sớm. Còn theo một truyền thuyết khác, nếu như dơi bay vào nhà bạn trong dịp Halloween thì tức là ngôi nhà của bạn bị ám bởi những linh hồn cư ngụ trong thân xác loài vật trên.
3. Vạc đựng linh hồn

truyền thuyết Halloween, Bí ần Halloween,

Theo một số truyền thuyết của người Celts, sau khi chết, tất cả linh hồn người quá cố sẽ đến chiếc vạc của một bà già – biểu tượng đặc trưng cho tấm lòng của mẹ Trái đất. Tại đó, những linh hồn sẽ chờ đợi để luân hồi, chuyển kiếp. Khi các vị thần khuấy chiếc vạc, những linh hồn mới sẽ vào bên trong và linh hồn cũ được tái sinh.
4. Truyền thống cho kẹo hay bị ghẹo (Trick Or Treating)

truyền thuyết Halloween, Bí ần Halloween,

Người ta tin rằng, trong dịp Samhain – lễ hội tạm biệt mùa hè, chào đón mùa đông và tưởng nhớ những người chết của người Celts, tấm màn che phủ giữa thế giới con người và các linh hồn sẽ mỏng nhất.
Khi đó, những hồn ma có thể xuất hiện trong cuộc sống của con người. Các linh hồn sẽ giấu mình trong thân xác của con người giống như người ăn xin. Họ sẽ gõ cửa nhà bạn và xin tiền hoặc thức ăn. Nếu bạn không cho họ thứ gì thì sẽ bị những linh hồn trút cơn thịnh nộ, nguyền rủa hay ám bạn.
Theo Khoahoc.tv

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2016

Anh trai từ bỏ em gái sau khi bố mẹ qua đời và sự thật nghẹn ngào nước mắt

Anh trai từ bỏ em gái sau khi bố mẹ qua đời và sự thật nghẹn ngào nước mắt

Khi bố mẹ qua đời, anh trai là chỗ dựa duy nhất của cô bé. Cô ngoan ngoãn nghe lời anh vì sợ rằng anh cũng sẽ bỏ cô mà đi. Một buổi sáng kia khi tỉnh dậy, cô bé không tìm thấy anh đâu nữa. Trong lòng cô chỉ còn niềm oán hận với người anh bạc bẽo của mình, cho đến một ngày hiểu ra sự thật cô mới òa khóc…



      Kể từ ngày hiểu ra rằng bố mẹ mãi mãi không về, cô bắt đầu dựa dẫm vào anh trai vì sợ anh lại bỏ cô mà đi

      Năm cô 6 tuổi, cô mất cả bố lẫn mẹ, họ bị tai nạn ô tô trong lần về quê thắp hương cho ông bà nội.
      6 tuổi, cô chưa thể hiểu hết mọi chuyện đang xảy ra trong gia đình, cô chỉ biết khóc suốt ngày vì bố mẹ không quay về.
      Cô còn một người anh trai tên là Nam, cậu bé 14 tuổi, dáng người to cao giống bố. Lúc bố mẹ mất, cậu không khóc, không gào thét mà chỉ ôm chặt cô em gái vào lòng cho đến khi ngủ thiếp đi.
      Suốt ngày cô đều theo sau anh trai đòi bố, đòi mẹ; cô không thích ăn cơm nửa sống nửa chín của anh trai nấu, không thích mặc bộ đồ nhăn rúm anh trai giặt,…
      Kể từ ngày hiểu ra rằng bố mẹ mãi mãi không về, cô bắt đầu dựa dẫm vào anh trai vì sợ anh lại bỏ cô mà đi
      Đêm hôm đó, trời đã rất muộn, rất muộn nhưng cô không chịu ngủ mà ngồi dậy kéo anh trai và hét to: “Em muốn gặp mẹ!”.

      Bỗng nhiên, Nam kéo cô từ trong chăn ra, hai tay nắm lấy đôi vai bé nhỏ của cô và nói:
      Mẹ mất rồi, đừng có tìm mẹ nữa, bố mẹ đều không còn nữa, họ sẽ không quay về nữa đâu!”.
      Giọng nói của Nam vang lên rất to khiến cô phải im lặng vì sợ hãi. Sau đó, cô dần dần hiểu được bố mẹ cô mãi mãi không quay về, cô hiểu được trên thế giới này chỉ còn anh trai là người thân duy nhất của mình.
      Nam úp mặt xuống giường và khóc thật to, đó là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh trai khóc kể từ ngày bố mẹ mất.
      Cô nhẹ nhàng cúi xuống rồi nằm trên lưng anh trai, cô dùng đôi tay bé nhỏ của mình ôm lấy anh, cảm giác ấm áp như ôm bố mẹ vậy.

      Cô luôn khóc đòi mẹ, anh trai chỉ im lặng và ôm cô vào long


      Cô bắt đầu dựa dẫm vào anh trai giống như trước kia từng dựa vào bố mẹ: đi học, cô đòi anh chở đi; tan học, anh trai phải đến đón cô.
      Trường của cô cách nhà khá xa, mỗi buổi sáng Nam đều chở cô đến trường, đến nơi người Nam ướt đẫm mồ hôi. Ngồi trên xe, cô nắm chặt lấy vạt áo của anh không rời, cô không khóc đòi bố mẹ như trước nữa. Trước giờ cô chưa từng nói với anh, kể từ khi hiểu ra rằng bố mẹ mãi mãi không quay về nữa, trong lòng cô luôn bao trùm một nỗi sợ hãi, cô sợ rằng một ngày nào đó, anh trai cũng sẽ rời xa cô.
      Cảm giác sợ hãi đó khiến một đứa bé 6 tuổi trở nên ngoan ngoãn, nghe lời đến lạ. Thế rồi, có mơ cô cũng không tưởng tượng được rằng cuối cùng anh trai vẫn bỏ rơi cô.
      Hôm đó là ngày cuối tuần, mới sáng sớm, Nam đã phải mất hơn nửa tiếng đồng hồ chăm chút buộc cho cô hai bím tóc, mặc cho cô bộ váy màu trắng mà cô không biết anh mua cho cô từ khi nào, sau đó cô được anh trai dẫn đi công viên chơi rất nhiều trò, ăn rất nhiều món, cho đến khi mệt, cô ngủ say trên lưng anh.
      Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô thấy mình nằm trên giường của nhà khác còn anh trai thì không thấy đâu nữa.
      Cô hốt hoảng chạy đi tìm anh, sau đó một người hàng xóm mà cô gọi là “thím” nói với cô rằng anh trai cô đi làm thuê rồi, từ nay về sau, cô sẽ sống cùng với gia đình họ. Mặc dù cô biết, chú thím là bạn thân thiết của bố mẹ mình nhưng cảm giác bị anh trai bỏ rơi lúc này còn tuyệt vọng, đau đớn hơn khi bố mẹ rời đi. Là anh trai đã bỏ rơi cô, cô đã bị anh trai bán lấy tiền, anh trai không cần cô nữa.
      Sau khi biết anh trai cũng bỏ đi không về như bố mẹ, cô nhanh chóng thích nghi với cuộc sống mới, có nhiều sự thay đổi. Sự thích nghi nhanh chóng đó mãi đến khi lớn lên, cô nhận ra rằng đó chính là một kiểu để quên đi đau thương.
      Cô chủ động học làm việc nhà, tự giặt quần áo, cô biết đây không phải là nhà của mình, họ không phải người thân của mình nên cô không dần dần không còn dựa dẫm vào ai nữa. Kể từ khi anh trai bỏ đi, cô hòa toàn mất đi quyền được nũng nịu, đòi được yêu chiều. Cô cũng có một người anh trai nữa, người đó hơn cô một tuổi, rất nghịch ngợm và đôi lúc còn bắt nạt cô.
      Cũng may là bố mẹ nuôi rất thương cô, mỗi năm họ đều mua quần áo mới cho cô, có đồ ăn ngon cũng luôn để phần. Tình cảm cô đối với bố mẹ nuôi, có yêu thương, nhưng sự cảm kích, ơn huệ lại là phần nhiều.
      Năm cô 11 tuổi, lúc đó cô đang học lớp 4, một buổi tối nọ, cô đang giúp mẹ vá lại chiếc áo, bỗng mẹ nuôi nói:
      Mấy năm nay, con không nhớ Nam sao? Lúc đó, nó còn bé, sao có thể chăm lo cho con được?
      Cô im lặng không nói, đúng vậy, cô không nhớ anh trai, mới nghĩ đến cô đã thấy hận, vì thế cô không muốn nghĩ. Cô nói với mẹ: “Mẹ à, đừng nhắc đến anh con nữa”.
      Mẹ nuôi thở dài, hình như trong lòng vẫn còn điều gì đó muốn nói nhưng cô đã đi về phòng mất.
      Chính xác, cô hận anh, cô không sợ khổ khi đi theo anh, không được đi học thì có gì đáng sợ đâu, cô sẽ theo anh đi kiếm cơm vậy. Nhưng anh đã đập tan mộng tưởng của cô, đã làm mất đi chỗ dựa của người thân duy nhất, đó chính là sự hủy diệt triệt để, không để lại điều gì cả. Vì thế, cô không thể tha thứ cho anh trai mình.
      Năm 16 tuổi, thành tích học tâp đứng đầu toàn trường giúp cô thi đỗ vào trường cấp ba, người anh lớn hơn cô một tuổi đang học lớp 11.
      Một năm sau, khi người anh đó đang chuẩn bị tốt nghiệp cấp ba, bố nuôi nghỉ việc, ông thuê một cửa hàng nhỏ ở chợ để bán rau. Tối hôm đó, đang ngồi học cô khát nước nên đi ra phòng khách uống thì tình cờ nghe được cuộc trò chuyện bên phòng của bố mẹ. Anh trai nuôi nói với mẹ rằng: “Mẹ, con không biết, dù thế nào đi nữa con cũng phải học Đại học”.
      Không được, cái Mai học tốt hơn con, nó có khả năng thi đỗ Đại học”. Tiếng nói của bố nuôi nhỏ nhẹ nhưng rất quyết đoán.
      Lấy đâu ra tiền mà nuôi hai đứa ăn học cùng một lúc chứ?” Mẹ nuôi nói.
      Nghe đến đó, cô vội quay về phòng, cô không muốn nghe gì nữa. Lúc đó, cô quyết định để cho anh trai học Đại học, còn cô, học xong cấp ba, cô sẽ đi tìm việc. Bởi từ khi anh trai bỏ cô mà đi, bố mẹ nuôi đã cho cô quá nhiều, cô không muốn thêm gánh nặng cho họ nữa.
      Đáng tiếc là anh trai nuôi của cô thi không đỗ và bố nuôi cô vẫn kiên quyết rằng cô phải vào Đại học.
      Cô vẫn kiên quyết: “Con không thi đâu, con quyết định rồi!”.
      Tranh luận hồi lâu không được, mẹ nuôi cô từ trong bếp nói vọng ra: “Mai à, con bắt buộc phải thi vào Đại học. Con có biết không, anh trai con đã gửi đủ số tiền học phí cho con rồi nên con nhất định phải học Đại học, đừng phụ lòng nó, nó không dễ dàng gì...”.
      Cô ngẩn người.
      11 năm sau, lần đầu tiên cô lại tìm về hồi ức của anh trai mình.
      Bố mẹ nuôi nói với cô: “Năm đó, anh trai con biết một đứa trẻ 14 tuổi như nó không có khả năng để nuôi em gái nên nó mới quyết định ra ngoài đi làm kiếm cơm, còn gửi con lại cho bố mẹ. Nó bán nhà và đưa hết số tiền đó cho bố mẹ bởi nó tin rằng bố mẹ sẽ chăm sóc tốt cho con. Buổi sáng sớm hôm đó, trước khi rời đi, anh con ôm con đang ngủ say trong lòng đưa cho mẹ bế, sau đó nhìn con và hứa rằng: “Thím à, con nhất định sẽ về đón em con, mong thím chăm sóc tốt cho nó…”.
      Từ khi con bắt đầu lên lớp 4, mỗi tháng nó đều gửi tiền về cho mẹ, bố mẹ cũng tích góp lại cho nó. Là bố mẹ vô dụng, nhiều năm qua luôn để con phải chịu ấm ức...” Bố mẹ nuôi nghẹn lòng không nói nên lời, họ cầm lấy tay cô và khóc.
      Vậy những năm qua anh ấy đi đâu, sống như thế nào?…Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu, thì ra anh trai chưa từng bỏ rơi cô, anh trai vẫn luôn yêu cô nhưng bằng cách mà mấy năm qua cô không thể lý giải được.
      Thế tại sao anh lại không về thăm mình chứ, không phải anh đã hứa sẽ về thăm mình rồi ư?...”.
      Số tiền gửi từ Sài Gòn về, bên ngoài phong bì không ghi địa chỉ cụ thể, cô hạ quyết tâm nhất định phải vào Sài Gòn tìm anh.
      Một năm sau, cô thi đỗ và vào Sài Gòn học tập, cô vẫn không thôi nghĩ đến việc tìm anh trai, thế nhưng giữa đất Sài Gòn rộng lớn như thế, đi tìm một người quả như là mò kim đáy bể.
      Tốt nghiệp xong, cô ở lại Sài Gòn và làm việc ở đó, cũng là để tìm anh trai luôn. Vào lúc cô gần như tuyệt vọng, bỗng nhiên cô nhìn thấy một bức ảnh trên mạng: “Trước một quầy báo nhỏ, có một chàng trai người gầy gò ốm yếu, bị mất một tay đang sửa xe đạp…” Khi nhìn thấy dòng chữ ghi tên Nam, cô hoa mắt, người đó chẳng phải là anh trai mình sao? Đúng rồi, là anh ấy.
      Cô xem tiếp: “Năm 19 tuổi, người thanh niên làm việc ở một công trường xây dựng, trong lúc đang làm việc thì do gặp sự cố về máy móc nên anh ta đã bị mất đi một cánh tay, từ đó anh lang thang phiêu bạt khắp nơi, làm đủ nghề để mưu sinh: nhặt phế thải, đi bán báo, phát tờ rơi,…Và 3 năm trước, anh ta mở một quầy báo nhỏ vừa bán báo vừa sửa xe đạp. Động lực duy nhất để anh sống lạc quan như thế chính là cô em gái...”.
      Khi cô xuất hiện trước quầy báo, anh trai cô đang bận rộn với công việc sửa xe đạp, mặc dù mất một tay nhưng động tác của anh vô cùng nhanh nhẹn và điêu luyện. Cô nhẹ nhàng bước lại gần, nước mắt cô rơi xuống lã chã, trước mắt cô chính là người anh mà cô từng hận vì đã bỏ rơi cô, chính là người yêu thương cô nhất, bất chấp tất cả để lo cho cô một cuộc sống đầy đủ.
      Cô gái, cô...” Anh ngạc nhiên khi nhìn thấy cô, cô khóc nức nở và ngồi xuống nhẹ nhàng lấy khăn lau mồ hôi cho anh.
      Anh à, em là Mai đây!...”
      Cô vội vàng ôm lấy anh, đã lâu lắm rồi cô không được ôm anh như vậy, cảm giác đó vẫn ấm áp như hồi bé, cảm giác được an toàn, được yêu chiều…
      Tình cảm gia đình luôn thiêng liêng như vậy, nó luôn là chỗ dựa để ta lớn lên, luôn là động lực để ta bước tiếp, dù người thân có làm gì thì hãy luôn nhớ rằng, tất cả đều vì những người mà họ thương yêu mà thôi!.
      Theo Blogtamsu

      Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

      NGÀY XANH MÒN MÕI MÁ HỒNG PHÔI PHA

      NGÀY XANH MÒN MÕI MÁ HỒNG PHÔI PHA

      TRUYỆN KIỀU [ hồi gần cuối ]


      NGÀY về lòng thấy mặt mày dày
      XANH cái hồng nhan thẹn lắm thay !
      MÒN cánh hoàng oanh xao xác bạn
      MÕI chân anh vũ thiết tha bầy
      đào ngõ trước Sinh đưa đón
      HỒNG mận bên trời Trọng toã vây           
      PHÔI dấu ân tình, thề thốt nặng...
      PHA em thay chị- nối duyên này... ?     
      voduonghonglam 

      Thứ Năm, 20 tháng 10, 2016

      TƯỜNG ĐÔNG ONG BƯỚM ĐI VỀ MẶC AI

      Thúy Kiều

      Tường rêu phủ kín cửa to dày
      Đông tuyết rơi nhiều lạnh lắm thay
      Ong lượn vườn hoa hình cả đám
      Bướm ru lối mộng bóng nguyên bầy
      Đi nơi rừng thẳm làn mây bủa
      Về chốn non ngàn nắng hạ vây
      Mặc Thúy Kiều thân tàn gác tía
      Ai kia lại nỡ cợt duyên này

      Vancali


      TRÁCH THAY

      Tường tận vận khi xấu đẹp dày
      Đông lùi rộn rã dáng xuân thay
      Ong đàn nhập bọn riêng thờ chúa
      Bướm cặp thành đôi lẻ kiếm bầy
      Đi khắp mười phương duyên phận bạc
      Về trong một quẻ số trời vây
      Mặc dù thời đến buông cơ hội
      Ai trách gì ai phải trách này

      04/12/2015
      CSL

      TƯỜNG ĐÔNG ONG BƯỚM ĐI VỀ MẶC AI
      [Truyện Kiều chương 1]

      TƯỜNG thành dằng dặc dấu rêu dày
      ĐÔNG vạn hùng binh khó vượt thay
      ONG liệng đường hoa sương xẻ bóng
      BƯỚM bay lối nguyệt tuyết in bầy
      ĐI xa cố quận mưa giăng toã
      VỀ lại quê hương nắng tũa vây
      MẶC bọn Giám Sinh.. phường trở tráo
      AI thương Kiều nữ phổ chương này....
      Tú lang thang[voduonghonglam]

      Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

      Em về chung một chuyến đò sang…

      Em về chung một chuyến đò sang…
       
      Lâu rồi chẳng ghé lại phuơng nam
      Thăm bạn năm xưa - rượu uống tràn
      Nốc cạn vầng trăng in đáy cốc
        Say hoài giếng mắt thẳm mênh mang...
      Sông nào mây biếc xuôi dòng chảy
      Bến đó tình xanh mãi đá vàng
        Mong một ngày rồi qua bến đó
      Em về chung một chuyến đò sang…
      Dương Lam
      [voduonghonglam]
       

      Thứ Bảy, 17 tháng 9, 2016

      Nên thủ sẳn 4 viên ASPIRIN

      Các bạn già ơi...nhớ nhé....:  
       
         Nên thủ sẳn 4 viên ASPIRIN ( loại 75 hay 81 mg ) .
      Tôi sao gửi một đoạn thư của người bạn dưới đây để quý Anh Em đề phòng .
      Ông bạn nầy cở tuổi bằng tôi, sinh năm 1940, không có vấn đề về sức khỏe . 
      Người con trai đầu sau khi tốt ngiệp Bác Sĩ hang ưu tú , lại quyết định đi tu làm Linh Mục Dòng Tên .
      V.
      ______________________________ ______________________________ ____________________________
      Ngoài ra, tôi cũng xin thuật lại câu chuyện "tai biến mạch máu não " (AVC hay là stroke) vừa xảy ra cho tôi cách đây vừa tròn hai tháng.
      Lúc ấy, khoảng 4 giờ chiều, tôi đang đi trên vĩa hè một con đường ở Paris cách nhà tôi chừng 100m, bỗng nhiên tôi cảm thấy chân phải rất yếu, tôi chưa kịp ngồi xuống thì đã ngã xuống đất rồi, những người qua đường đỡ tôi đứng dậy và tôi tỉnh lại ngay. Tôi trở về nhà, nhưng không yên tâm, nên tôi gọi xe cấp cứu đến chở đi nhà thương (Hôpital Européen Georges Pompidou). Nơi đây bác sĩ khám và bảo tôi làm những cử động để biết xem có bị stroke hay không (như giơ hai tay lên, cười, thè lưỡi ra, đi theo một đường thẳng,....), sau độ nửa giờ, họ bảo tôi không có gì cả vả cho tôi về nhà. Nhưng sau đó độ 1 giờ thì tôi cảm thấy cánh tay phải rất nặng và không giơ tay lên được! Bấy giờ là khoảng 6 giờ chiều. Tôi lại gọi xe cấp cứu  đến và đồng thời báo cho con tôi (Hùng, bác sĩ đang làm việc tại nhà thương Pitié Salpètrière, Paris), Hùng bảo tôi nếu có aspirine thì uống liền 3 viên, nhưng tôi không có sẵn,  xe cấp cứu tới và chở tôi đến một nhà thương Sainte Anne, chuyên về stroke, Hùng cũng đến ngay tại nhà thương này.
      Lập tức họ làm IRM (Imagerie par Résonnance Magnétique) cái đầu tôi. Sau 20 phút họ cho biết là có một mạch máu nhỏ bị nghẽn (bloquée par un caillot), tức thì họ đưa tôi lên phòng và cho tôi uống 4 viên thuốc làm cho máu loãng (clopidogrel, thuốc này giống như aspirine nhưng dành cho những người alergique à l'aspirine, như tôi).  Tôi ngủ cho đến 12 giờ khuya thì thức giấc, tôi thử giơ cao cánh tay mặt, Dieu Merci! Tôi đưa tay lên xuống được như thường ! Thanks to God !
      Họ đang tìm nguyên nhân tại sao tôi bị một caillot làm nghẽn mạch máu như thế, vì chỉ những người bị cholestérol cao, bị high blood pressure, hoặc triglyceride, còn tôi thì không có như thế, ngày 8 juillet này họ sẽ gắng cho tôi một cái máy Holter  ("Holter" or occasionally ambulatory electrocardiography device), để theo dõi nhịp tim của tôi xem có gì bất bình thường không.
      Qua kinh nghiệm này tôi khuyên anh chị em cao tuổi như bọn mình, luôn luôn cần có trong người sẵng 4 viên aspirine (75mg), hoặc clopidogrel nếu allergic to aspirin), phòng khi bị AVC như tôi thì có ngay
       
       nguon: internet
       
       

      Thứ Ba, 13 tháng 9, 2016

      THUỐC METFORMIN VÀ BỆNH TIỂU ĐƯỜNG

      THUỐC METFORMIN VÀ BỆNH TIỂU ĐƯỜNG


      Trong vòng 20 năm vừa qua, hầu như ai có bệnh tiểu đường loại 2 đều biết đến thuốc Metformin còn có tên thương hiệu là Glucophase. 
      Có thể nói, thuốc này đã cứu mạng hàng chục, hàng trăm triệu bệnh nhân trên khắp thế giới, và gần đây công hiệu kéo dài tuổi thọ cho con người mà thuốc có thể giúp, đang được nghiên cứu.

      Bệnh tiểu đường loại 2 là một yếu tố chính kéo theo ba bệnh trong hội chứng Mỡ, Đường, Máu. Bệnh gây ra bởi sự vô cảm với hormone insulin (insulin resistance) mà thuốc Metformin chữa trị bằng cách tăng cường độ nhạy cảm với insulin.

      Trong vòng 30 năm qua, số người bị bệnh tiểu đường trên thế giới tăng lên gấp 10 lần từ khoảng 30 triệu lên đến trên 300 triệu. Ở nước Mỹ, hiện có khoảng 30 triệu người bị tiểu đường, và cứ mỗi 16 giây thì có thêm một người bị bệnh tiểu đường. Gần 1/3 người trên 65 tuổi bị bệnh tiểu đường. Những người bị bệnh tiểu đường thường kéo theo các bệnh tim mạch, và nguy cơ chết vì bệnh tim mạch tăng gấp 3 lần so với người bình thường. Vấn đề là, có trên 80 triệu người bị bệnh “tiền tiểu đường” (pre-diabetes) mà không biết. Những người này, cho dù nồng độ đường trong máu ở mức bình thường, nhưng nguy cơ chết vì bệnh tim mạch vẫn tăng 40%.

      Để biết mình có bị bệnh “tiền tiểu đường” hay không, bệnh nhân cần biết chỉ số hemoglobin A1C, đo phần trăm chất hemoglobin của hồng huyết cầu bị "ngâm trong đường". Lượng hemoglobin A1C từ 5.7% đến 6.4% được xem là bị “tiền tiểu đường”, trên 6.4% là bị tiểu đường thật sự. Nếu lượng A1C giảm đi 1% thì nguy cơ chết vì bệnh tim mạch giảm đi từ 21 đến 37%.

      Thuốc Metformin được khám phá vào khoảng thập niên 1920, và hiện nay là thuốc trị bệnh tiểu đường được sử dụng nhiều nhất trên quả địa cầu. Thuốc được phép sử dụng năm 1958 bên Anh Quốc nhưng mãi đến năm 1995 mới được phép cho sử dụng ở Mỹ.
      Thuốc Metformin có nguồn gốc từ… dược thảo, biến chế từ chất guanidine tinh chế từ cây hoa Lilac (Tử Đinh Hương). Hoa Tử Đinh Hương đã từ lâu được sử dụng để trị bệnh tiểu đường. Bằng cách kích thích một chất enzyme trong tế bào có tên là Adenosine Mono- Phosphate Kinase (AMP Kinase), Metformin có những tác dụng sau đây:

      1. Giảm lượng đường glucose nhập qua đường ruột
      2. Không chế việc biến chế và tàng trữ đường trong lá gan
      3. Tăng độ nhạy cảm với hormone insulin
      4. Tăng độ nhập của đường glucose từ máu vào trong các tế bào
      5. Tăng mức độ cơ thể đốt mỡ và chất béo, giảm cholesterol LDL và tăng cholesterol HDL
      alt

      Do các công hiệu trên đây, thuốc Metformin, giảm nguy cơ bị Mỡ, Đường, Máu. Sử dụng thuốc Metformin giúp kiểm soát lượng đường trong máu và giảm chỉ số hemoglobin A1C và do đó, giảm tử vong vì bệnh tim mạch.

      Thật ra, với những người chỉ bị tăng mỡ cholesterol một tí tí, thuốc Metformin tỏ ra có công hiệu và an toàn hơn thuốc statins vì ít bị phản ứng phụ. Một sự thật khó nói mà nhiều hãng dược phòng sản xuất thuốc statins không muốn cho chúng ta biết, vì thuốc Metformin rất rẻ, chỉ tốn khoảng dưới 10 cents một viên thuốc!

      Thuốc Metformin còn có các dược tính khác được sử dụng, tuy chưa được chính thức công nhận:

      1. Trị bệnh hiếm muộn do sự rụng trứng bất thường từ hội chứng Đa Nang Buồng Trứng (PolyCystic Ovary Syndrome, PCOS)
      2. Giảm cân
      3. Chống, ngăn ngừa các loại ung thư
      4. Chống già cỗi, kéo dài tuổi thọ (anti-aging)

      Bệnh Đa Nang Buồng Trứng đưa đến từ sự vô cảm với insulin làm xáo trộn cân bằng của các hormone sinh dục. Vì thế Metformin khi làm tăng cảm tính với insulin sẽ làm cân bằng các hormone sanh sản, làm cho người phụ nữ rụng trứng đều hoà hơn.

      Kế đến, bằng cách đem đường vào trong bắp thịt và giảm mỡ, dĩ nhiên thuốc sẽ giúp chống béo phì.

      Còn về bệnh ung thư, nên biết, các tế bào ung thư rất… ghiền đường. Bằng cách giảm đường trong máu, các tế bào ung thư sẽ đói mà chết. Ngoài ra, Metformin còn trực tiếp kích thích gene chống ung thư gọi là tumor suppressor p53 gene, và không chế các gene gây ra ung thư gọi là cancer-promoting genes. Hơn nữa bệnh tiểu đường thường đi đôi với nguy cơ bị ung thư các loại như ung thư gan, ung thư tuyến tuỵ pancreas, ung thư ruột già, ung thư màng tử cung, ung thư vú và ung thư thận. Nhiều nghiên cứu cho thấy, thuốc Metformin giảm nguy cơ bị ung thư xuống hơn 50%.

      Hiện nay có một nghiên cứu đã được Trung Tâm Nghiên Cứu Quốc Gia NIH phê chuẩn và đang tiến hành xem thuốc có thể làm tăng tuổi thọ cho con người, dựa trên những bằng chứng khả quan khi dùng cho thú vật.

      Dĩ nhiên, vì là thuốc, nên sẽ có những phản ứng phụ. Metformin khi mới uống, có thể làm cho bị nhức đầu, buồn nôn, ợ hơi, khó tiêu, sình bụng và bị tiêu chảy. Thuốc cũng có thể làm cho cơ thể thiếu vitamin B12. Trong trường hợp hiếm hoi, vì thuốc được thải ra qua trái thận trong vòng 12 tiếng, trên lý thuyết có thể có nguy cơ bị suy thận.

      Như vậy, không khác gì thuốc aspirin, thuốc Metformin có thể xem là một “thần dược”. Với suy nghĩ, phòng bệnh hơn chữa bệnh, một số nghiên cứu đề nghị nên sử dụng thuốc, ở liều lượng nhỏ, cho những người bị “tiền tiểu đường” mà trước đây các bác sĩ cho rằng không cần chữa. So ra, thuốc an toàn và đỡ tốn kém hơn là chủ trương khuyên mọi người uống thuốc giảm cholesterol, statins để giảm nguy cơ bị bệnh tim mạch.
      BS Hồ Ngọc Minh