Thứ Năm, 12 tháng 11, 2020

Nghẹt Mũi và Nhiễm Trùng Khoang Mũi

Y Khoa và Mẹo Vặt

Nghẹt Mũi và Nhiễm Trùng Khoang Mũi

Đôi khi nước mũi bạn trở nên rất đặc, dính như chất keo, có mầu xanh hay vàng, chảy ra nhiều làm bạn thấy khó chịu, khó thở, nghẹt mũi. Hoặc đôi lúc khi nằm, những mũi dãi này rơi vào cổ họng làm bạn bị ho sặc. Đó là triệu chứng bệnh nhiễm trùng khoang mũi.

Khoang mũi là các buồng trống trong sọ, thường nằm hai bên mũi và quanh mắt. Không khí khi vào lỗ mũi sẽ phải đi qua các buồng trống này trước khi đến phổi. Nhiệm vụ của các buồng này là làm cho không khí trở nên ấm áp khi vào đến phổi.

Nếu vì một lý do nào đó mà đường hô hấp qua các khoang mũi bị nghẽn lại (do các tế bào hình lông trong đó bị đờm dính keo lại, do bệnh cảm hay cúm, do dị ứng làm phía trong mũi bị sưng, nhỏ lại, làm nghẽn đường ra vào của không khí...), bạn bị nghẹt mũi, các vi khuẩn có dịp sinh sôi nẩy nở... và gây nhiễm trùng khoang mũi. Nếu bạn cứ bị nghẹt mũi hoài, các tế bào trong đường hô hấp này có thể biến dạng và dẫn đến bệnh nghẹt mũi kinh niên.

Trước khi bệnh nghẹt mũi kinh niên này đến với bạn, hãy theo những kinh nghiệm của các bác sĩ được đúc kết dưới đây để kịp thời ngăn chặn. Các phương pháp này cũng làm mũi bạn được thông thương, khỏe mạnh hơn.

Hãy giữ ẩm không khí vào mũi
Không khí quá khô là nguyên nhân chính yếu của bệnh này. Nó thường làm nước mũi khô lại, trở thành đặc như keo. Lớp keo này làm các tế bào hình sợi trong khoang mũi dính lại với nhau, tạo nên nhiều biến chứng khó chịu trong mũi.

Để tránh đờm và nước mũi bị đặc lại, bạn nên xông mũi bằng nước nóng mỗi ngày một hai lần. Có thể đứng hít thở không khí trong phòng tắm lúc hơi nước bốc lên làm mờ kính hay khum mặt xuống gần một chậu nước nóng đang bốc hơi với một chiếc khăn lớn chùm cả đầu và chậu nước. Hít không khí ẩm trong đó. Làm như vậy có thể giải tỏa cơn nghẹt mũi nhanh chóng trong một vài phút.

Rửa mũi bằng nước muối
Pha nửa thìa cà phê muối ăn vào 1/4 lít nước (đo đúng 1/4 lít nước có lẽ là chuyện hơi khó, nếu nhà bạn có lon bia hoặc lon nước ngọt thì hãy lấy khoảng 2/3 lon này). Bạn có thể dùng dụng cụ nhỏ giọt hoặc một chai thuốc nhỏ mũi đã hết, cho nước muối vào đó, ngửa mặt lên nhỏ vào mũi. Nhớ hít nhẹ vào để giúp nước muối vào mũi sâu hơn. Nước muối với nồng độ này hoàn toàn không làm cho bạn khó chịu.

Nếu nhà có bột nổi (baking soda), hãy trộn thêm một chút xíu (chừng bằng đầu đũa), sẽ có công hiệu hơn. Phương pháp rửa mũi này được bác sĩ Bruce, giáo sư đại học tại Denver đưa ra.

Uống nhiều nước
Việc uống nhiều nước có thể làm nước mũi ít bị đặc lại. Bạn có thể uống các loại trà tiêu đờm có bán trong hiệu thuốc Bắc để tăng thêm hiệu quả.

Dùng thuốc uống hoặc thuốc xịt
Các loại thuốc bán tự do dưới các tên nasal decongestant (thuốc trị nghẹt mũi), antihistamine (thuốc trị dị ứng - thường có công dụng làm mũi ngưng chảy nước ra). Nếu bạn bị nghẹt mũi, không nên dùng antihistamine vì thuốc này càng làm mũi khô hơn. Ngoài ra, thuốc antihistamine có thể gây triệu chứng buồn ngủ, bần thần. Không nên uống lúc lái xe hoặc điều khiển máy móc nguy hiểm.

Thuốc decongestant loại xịt hay nhỏ vào mũi chỉ có thể dùng tối đa 3 ngày, dùng lâu hơn có thể gây biến chứng và thường làm mũi bị bịt kín lại. Loại thuốc viên decongestant có thể dùng tối đa 7 ngày. Nên xem kỹ chỉ dẫn trên nhãn thuốc.

Với chất kẽm (zinc), có thể dùng bao nhiêu lâu cũng được với liều 50 mg/ngày. Chỉ cần một viên 50 mg/ngày là có thể làm thông mũi. Việc uống đều đặn có thể làm hết chứng nghẹt mũi kinh niên. Có thể tìm thấy tại các tiệm thuốc tây. Nên xem kỹ công thức, có 3 loại là Zinc-Oxide, Zinc-Sulfate, và Zinc-Gluconate. Chỉ nên mua loại Zinc-Gluconate hoặc các loại có đề chữ "Chetated". Các loại khác thường làm cơ thể bị thiếu chất sắt và các kim loại cần thiết khác.

Đắp nước nóng
Bạn có thể làm thông mũi bằng cách đắp một khăn thấm nước thật ấm che ngang hai mắt xuống đến gò má. Hơi nóng và ẩm này làm máu lưu thông dễ dàng hơn cũng như làm khoang mũi ấm hơn.

Nếu bạn không sợ nước, phương pháp tốt nhất là kết hợp cả hai việc đắp nước nóng và xông hơi nóng. Trong lúc tắm, hãy để hoa sen nước thật ấm xịt vào phần mặt chỗ giữa hai mắt. Nếu sợ nước chảy vào mũi, bạn có thể há miệng ra và hít thở bằng cả miệng lẫn mũi. Đứng như vậy chừng vài phút, mũi sẽ thông suốt. Nên làm mỗi ngày trong khi tắm.



Mẹo vặt:
- Trước khi ngủ khoảng 30 phút, uống một viên sinh tố B5 loại 250 mg. Bạn sẽ hết nghẹt mũi, đồng thời xoa dịu được các triệu chứng dị ứng khác.

Nếu đã thử tất cả những cách trên nhiều lần mà vẫn không chữa được chứng nghẹt mũi kinh niên, bạn nên tìm một bác sĩ chuyên khoa về mũi. Bác sĩ này có thể chụp X-quang mũi bạn để tìm ra nguyên nhân gây bệnh (vi khuẩn, dị ứng, ảnh hưởng phụ của thuốc...). Bệnh khoang mũi nếu kéo dài quá lâu có thể ảnh hưởng đến mắt và ngay cả não bộ nữa.

  


                                                       [Trở Về Đầu Trang]



 

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2020

NỖI KHỔ MIỀN TRUNG

  





NỖI KHỔ MIỀN TRUNG
 
Hàng năm bão lụt đến miền Trung
Dân chúng lầm than khổ khắp vùng
Nhà cửa thị thành tan nát hết
Ruộng vườn con lũ quét lung tung
Thiên tai đã vậy người đều biết
Nhân tạo khiến thêm cảnh khốn cùng
Rừng phá lập dinh xây thủy điện
Quan to tư lợi khổ dân chung

Sương Anh

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2020

RẤT VUI

 RẤT VUI


Cỗ chẳng bàn không bạn chớ rầy
Sót vài nắm gạo cũng còn may
Cháo hoa* nửa bát nghe tình đọng
Muối ớt lưng thìa thấy chữ bay
Sẻ cốc trà thô tìm tứ hứng
Chia bình rượu nhạt kiếm vần say
Gia bần được khách hằng thăm viếng
Quí giá làm sao ! được những ngày !.

Nha Uyen

Quá hay ! Quá hay !!!
Ngàn vàng đâu sánh lòng tri kỷ?
Ruợu nhạt thơ thần bạn cứ say...


DÒNG ĐỜI
[TặngNg. Ávà Nh.U những ngày xa dđ]

Quen nhau xin cảm tạ ơn người,
Một góc Đường thơ thuở thắm tươi.
Nắng Hạ đong đưa mây lẩn thẩn,
Mưa Xuân hờ hững gió xa khơi.
Nhã Uyên bao tháng rời bè bạn ?
Nguyệt Ánh lâu rồi bỏ cuộc chơi …
Thôi đó dòng đời bình lặng chảy ,
Ngàn năm như gió thoảng mây trôi .
12/2010
Tú lang thang



CÁM ƠN

Dăm câu nắn nót gửi bao người
Mong ước tình này mãi tốt tươi
Sương lạnh xin đừng nhanh chóng đến
Duyên nông hãy chớ mịt mù khơi
Đau đầu mắm gạo chăm cày cuốc
Mỏi miệng chồng con biếng chạy chơi
Chút nghĩa tri giao ghi tạc dạ
Mặc đời con nước hững hờ trôi !

Nha Uyen

Sang thăm bạn mà tìm wài kg thấy trang thơ đường,U xin gửi vào đây vậy,chúc vui nhìu,NU
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2011 19:03:00 bởi nha uyen >
Life is flower of which love is the honey


THƠ ĐƯỜNG - NHA UYEN
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=427950
NGẬM NGÙI ...
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=398808
VU VƠ ...
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=510005&mpage=1&key
 

    Thứ Ba, 27 tháng 10, 2020

    Vịnh Từ Hải

     

    Vịnh Từ Hải

    VỊNH TỪ HẢI 

    Giang hồ nam bắc đến tây đông
    Thành quách năm toà đạp đổ tung. [1]
    Khuấy nước chọc trời xoay thế cục
    Vẫy vùng côn kiếm luận anh hùng
    Phong trần đâu sá phường vô lại [2]
    Hào kiệt nề chi chuyện kiếm cung. [3]
    Sách lược côn quyền bao kẻ nễ 
    Cười ngươi Tôn Hiến quả gian hung..[4].

    Dương Lam[vophubong]


    [1] Đòi cơn gió quét mưa sa,
    Huyện thành đạp đổ năm tòa cõi nam. [Kiều]
    [2]
    Phong trần mài một lưỡi gươm, 
    Những loài giá áo túi cơm sá gì! [Kiều]
    [3]
    Đường đường một đấng anh hào, 
    Côn quyền hơn sức lược thao gồm tài. 
    [Kiều]

    [4]
    Gian hùng và hung ạc
    info poem
    link share poemXóa bài này khỏi danh sách những bài yêu thích
    Bài này đã được xem 1345 lần
    Người đăng:vophubong
    Người sửa:vophubong

    Thứ Hai, 26 tháng 10, 2020

     

    Kế Không Thành

    THƠ cờ tướng

    KẾ KHÔNG THÀNH

    Ngày mai nhất quyết hạ binh thơ

    Truyền xuống ba quân giữ vững cờ

    Xe tiến tiền phương lo cướp trại

    Pháo lồng hậu tập lựa thời cơ

    Mã ghìm chân địch lo phò chúa

    Tốt thủ trường giang gĩư cõi bờ

    Uống rượu xem trăng nhìn giặc chạy

    Không thành thượng kế phải đâu khờ...

    Dương Lam[vophubong]
    info poem
    link share poemThêm vào danh sách bài thơ yêu thích

    Thứ Tư, 14 tháng 10, 2020

    Luận Bàn Thế Sự

     

    Luận Bàn Thế Sự

    LUẬN BÀN THẾ SỰ



    Núi đứng bên trời gọi gió mây,

    Luận bàn thế sự đổi vần thay .

    Rồng thiêng đâu ngại ngày giông bão!

    Hào kiệt chi màng chuyện đắng cay?

    Cuộc thế đão điên thôi kệ thế,

    Vần thơ thờ thẩn cứ thơ bay.

    Ngẫm thời Liệt quốc… sang Đông Hán…

    Ngoãnh lại chưa bằng một giấc say...

    Dương Lam [vophubong]

    Thứ Ba, 26 tháng 5, 2020

    THƠ RƯỢU HOA EM


    THƠ RƯỢU HOA EM 
    [repost]

    THƠ-RƯỢU 


    Đề THƠ chúc tết tặng thay tiền 

    Chút RƯỢU đưa đường đón tất niên 

    Đếm thử bầu THƠ bao nặng nhọc 

    Đong xem túi RƯỢU mấy ưu phiền 

    Ngâm THƠ với RƯỢU đùa THƠ thánh 

    Đổ RƯỢU vào THƠ bảo RƯỢU tiên 

    Ví thử xoay THƠ thành bạc nhỉ 

    Thà đem đổi RƯỢU uống vơi ghiền. 

    TUYỆT THẾ NHÂN GIAN 




    THƠ RƯỢU HOA EM 

    Thơ đổi rượu ngâm uống đả ghiền, 

    Ruợu đùa thơ thiệt quả thần tiên. 

    Vần thơ xướng họa vui sum họp, 

    Chén rượu ngâm nga đuổi muộn phiền, 

    Rượu uống tàn đông chờ hội tết, 

    Thơ đề xuân lại đón tân niên. 

    Nửa đêm hoa nở thơ thành rượu, 

    Thơ -Rượu -Hoa -Em - túy ngọa tiền... 

    Thứ Ba, 19 tháng 5, 2020



    Poem logo
    Poem logo

    Quê Hương Và Tình Yêu

    QUÊ HƯƠNG VÀ TÌNH YÊU 



    Em sắp say rồi !!! Uống nữa thôi ? 
    Cờ chưa tan cuộc vẫn còn chơi !!! 
    Giang hồ gác mái bên sông vắng, 
    Trăng nước thuyền khua- một trận cười . 



    Tình vẫn tràn như dòng nước chảy, 
    Thơ còn đầy tựa áng mây trôi. 
    Nửa đêm thức giấc hồn ngơ ngác, 
    Rưọu hết tìm em - tận cuối trời… 



    Cuối trời xin hẹn gặp lại em, 
    Cho ấm bờ vai mắt hữu tình. 
    Cho thắm bờ môi ngày tái ngộ, 
    Cho nồng hương lữa kiếp ba sinh, 




    Duyên xưa xuân đến bao lần gặp, 
    Tình cũ thu đi chẳng dễ tìm . 
    Rượu hết bên nhau chìm lối mộng, 
    Hoa đào một cánh nở nguyên trinh… 



    Nguyên trinh còn lại bao xuân nữa, 
    Lữa lựu hè sang đỏ thắm tường. 
    Bạn cũ trở về say hẹn ước, 
    Người xưa nhớ lại lúc tha hương. 




    Hoa trôi bến chợ đời lưu lạc, 
    Dế gọi vườn hoang cảnh đoạn trường. 
    Mẹ ngóng tin con mòn mõi đợi, 
    Tiếng gà xao xác gáy thềm sương. 



    Thềm sương tiếng cuốc gọi bên hè, 
    Giọng chị hò ơ dưới luỹ tre . 
    Giã gạo nuôi em ngày mẹ yếu, 
    Bồng con đứng đợị buổi anh về . 



    Canh rau tối ngủ còn lưng bụng, 
    Cơm nguội khuya nằm dạ tái tê . 
    Những tưởng ngày xuân tràn mộng đẹp, 
    Nào hay mưa dột chẳng tranh che. 



    Tranh che ta đắp bằng hương lữa, 
    Môi giữa bờ môi giữ mặn nồng . 
    Chẳng có chăn bông ngày ấm lạnh , 
    Không thuyền đưa đón buổi qua sông. 

    10 


    Em thơ lội bộ giờ đi học, 
    Mẹ yếu thâu đêm bắt muỗi mòng . 
    Cảnh khổ ngày xưa ngồi nhớ lại, 
    Qua rồi năm tháng những long đong. 

    11 

    Long đong trên bước đường lưu lạc, 
    Bốn hướng về đâu dặm hải trình. 
    Biển rộng trời cao bằng sãi cánh, 
    Sông dài núi thẳm gót phiêu linh. 


    12 

    Công cha nghĩa mẹ còn chưa trả, 
    Ơn chị tình em hẹn đáp đền. 
    Nắng nhuộm rừng phong. Thu đã tới, 
    Bên hồ từng chiếc lá lênh đênh... 

    13 

    Lênh đênh như chiếc thuyền không bến, 
    Dòng ngược dòng xuôi vạn nẽo đời. 
    Trên bến dưới thuyền người tấp nập, 
    Sông hồ nước chảy lục bình trôi. 


    14 

    Sáng qua Phú Quốc trời êm ả, 
    Chiều ghé Côn sơn núi vẽ vời. 
    Mây nước xa trông về cố quận, 
    Nỗi lòng thương nhớ biết sao vơi... 


    15 


    Sao vơi lòng biển tình sông đó, 
    Cuả kiếp giang hồ với nước mây. 
    Lên bến đò chiều thương kẻ bắc, 
    Qua sông nắng sớm nhớ trời tây. 

    16 

    Thơ vương khói thuốc sầu vương nhạc, 
    Rượu hết đàn run phím lạc dây. 
    Cô lái đò xưa đưa lữ khách, 
    Sông buồn đôi mắt thấy cay cay… 

    17 

    Cay cay đôi mắt chiều xuân đó, 
    Cô gái ngày xưa chẳng trở về. 
    Gió núi đèn khuya vàng phố thị, 
    Trăng rừng sương lạnh trắng sơn khê . 

    18 


    Hoa không vạn cổ mà phong nhụy 
    Tình chẳng trăm năm cũng vẹn thề. 
    Lời của trăng nguyền dù bến cạn, 
    Rừng xanh núi thẳm chẳng phân ly… 


    19 

    Ly hương gặp lại mùa hoa nở, 
    Chim én bên trời vụt cánh bay, 
    Nhạn lạc bầy tìm nhau biển bắc, 
    Anh tìm em lội khắp trời tây. 

    20 

    Sáng lên New York sương mờ lạnh, 
    Chiều lại Boston tuyết phủ cây... 
    Anh trở về vui lòng phố thị , 
    Em về rượu uống trắng đêm say... 


    21 


    Say cho bỏ những ngày dong ruổi, 
    Cho bỏ sầu đong lắc lại đầy . 
    Để nhớ gừng cay thương muối mặn, 
    Cho lòng ai vẫn nhớ thương ai. 

    22 

    Đêm về phố mộng sương giăng mắc, 
    Ngày lại mưa đông gió thổi mây. 
    Lánh đục cho dòng đời thanh thoát, 
    Để lòng vơi bớt nỗi niềm tây. 

    23 

    Niềm tây mây gởi buồn theo nắng 
    Ta gởi tơ lòng trãi bốn phương. 
    Bướm gởi hồn thơ qua lối mộng , 
    Cho tình trả nợ kiếp tơ vương. 

    24 

    Ngẩn ngơ trăng cũng buồn theo gió, 
    Thơ thẩn sầu đong giữa nắng ngàn, 
    Thì thôi sầu ấy ngàn đêm lẻ, 
    Góp lại cho tròn gởi gió sương . 

    25 

    Gió sương từ độ bước quan hà, 
    Mưa nắng bên trời giọt lệ sa. 
    Xa nước bao đêm sầu cố quốc, 
    Tha hương ngàn dặm nhớ quê nhà. 

    26 

    Chín chiều ruột thắt bầm gan mẹ, 
    Một tấc lòng son xót dạ cha . 
    Mong ước sao khuya trời tỏ rạng , 
    Mơ ngày mai lại cảnh phồn hoa 


    27 

    Phồn hoa mơ lại ngày ta gặp, 
    Tôi với em đi giữa phố phường. 
    Má đỏ son hồng còn thắm sắc, 
    Hoa cài aó trắng vẫn thiên hương. 

    28 

    Ngây thơ nhắc lại ngày hoa bướm, 
    Thờ thẩn rồi quên buổi tựu trường. 
    Kỹ niệm ngày xưa tràn ngập lối, 
    Đêm về thao thiết nhớ muôn phương. 

    29 

    Muôn phương bè bạn tình thân mến, 
    Của kiếp nhân gian giữa chợ đời, 
    Buổi loạn ly rồi bao kẻ khóc, 
    Ngày thanh bình lại lắm người vui. 

    30 

    Trăng về phố Hội mây giăng lối, 
    Thuyền ghé Đà giang sóng vẽ vời. 
    Núi Ngũ hành sơn năm ngọn tỏa, 
    Phượng hoàng xoè cánh đã ra khơi. 


    Chú thích: 
    [1] Ngũ hành sơn ,danh lam thắng cảnh đất Quảng nam,với truyền thuyết “ngũ phụng tề phi” năm phụng đồng bay . Đó là: 
    Theo văn bia tiến sĩ Mậu Tuất 1898 dựng trong khuôn viên di tích Văn Thánh Huế, thì khoa thi này, ngoài Đào Nguyên Phổ đỗ đầu với danh Đệ nhị giáp tiến sĩ xuất thân, những vị Tiến sĩ còn lại đều là Đệ tam giáp đồng tiến sĩ xuất thân. 
    1 Phạm Liệu 2Phan Quang 3 Phạm Tuấn4 Ngô Chuân 5 Dương Hiển Tiến [cả 5 vị trên đều đỗ tiến sĩ cùng khóa và cùng quê Quảng nam... 


    31 

    Ra khơi sóng tỏa muôn trùng thẳm, 
    Biển biếc trời xanh núi ngút ngàn. 
    Côn đảo mây che hè nắng đỗ, 
    Trường sa mưa tạnh buổi đông sang. 

    32 

    Ngựa hồ gió lạnh hí phương bắc, [1]] 
    Chim Việt đậu cành chọn hướng nam. 
    Ta giống Rồng Tiên dòng Lạc Việt , 
    Làm sao tỏ mặt với lân bang… 


    Chú thích: 


    [ 1 ]Hồ mã tê Bắc phong, Việt điểu sào Nam chi. 
    Nghĩa là: Ngựa Hồ hí gió Bắc, Chim Việt ở cành Nam. 


    Chim Việt là loài chim sinh ở đất Việt, thuộc phía nam nước Tàu. Mỗi năm cứ đến đầu thu, từng đàn chim Việt bay sang phương Bắc để kiếm ăn. Vì khi thu sang, phương Bắc có nhiều chỗ có giống lúa mới vừa chín…dễ kiếm ăn. 
    Tuy sang phương Bắc nhưng đàn chim Việt vẫn nhớ quê hương. Muốn làm ổ, chúng chọn cành cây chĩa về phương Nam, tức là hướng quê nhà mà chúng sinh trưởng. 
    Chim Việt tức (Việt điểu) để chỉ chim nhớ quê hương cố quốc. 
    Ngựa Hồ là ngựa ở nước Hồ. Nước này ở về phương bắc nước Tàu mà ngày xưa người Tàu thường cho là nước man rợ hay cũng gọi là Phiên quốc. Ngựa Hồ cao lớn, leo núi rất giỏi, chạy rất nhanh. Người Trung Quốc thường mua về làm ngựa chiến . Nước Hồ vốn ở xứ lạnh , khi đông về, gió bấc thổi, tuyết rơi lả tả, gió lạnh tê tái. 
    Ngựa Hồ tuy về Trung Quốc, là nơi tương đối ấm áp nhưng vẫn nhớ đến đất Hồ , mỗi độ đông về khi có gió bấc lạnh [là gió từ phương bắc thổi đến, ngựa cất tiếng hí lên thê thảm tỏ lòng nhớ cố quốc. 

    "Chim Việt ngựa Hồ" trở nên thành ngữ, có nghĩa bóng là loài vật mà cũng không quên nơi quê cha đất tổ , dù ở nơi đất khách quê người. 

    33 

    Lân bang có kẻ ưa dòm ngó, 
    Sự nghiệp cơ đồ của tổ tiên. 
    Hoa thắm trời Nam ngàn thế hệ, 
    Non xanh đất Việt trải ba miền. 

    34 

    Đằng Giang bẩy địch xua Nam Hán,[1] 
    Vạn Kiếp điều binh đuổi giặc Nguyên.[2] 
    Con cháu đồng lòng chung nghiệp cả, 
    Lo chi non nước chẳng bình yên… 


    Chú thích: 
    [1] Trận Bạch Đằng, năm 938 [.wikipedia.] 
    Năm 937, thế lực họ Kiều ở châu Phong tổ chức binh biến, giết chết Dương Đình Nghệ, đưa Kiều Công Tiễn lên nắm quyền, Công Tiễn tự xưng Tiết độ sứ. Hành động này đã gặp phải sự phản ứng mạnh mẽ của các thế lực hào trưởng các địa phương, thậm chí chính nội bộ họ Kiều cũng chia rẽ trầm trọng. Ngô Quyền, với danh nghĩa là bộ tướng và con rể của vị cố Tiết độ sứ, đồng thời cũng là người đứng liên minh Ngô - Dương, tập hợp lực lượng tiêu diệt Kiều Công Tiễn. Bị cô lập, Kiều Công Tiễn hoảng sợ, vội vã sai người sang cầu cứu nhà Nam Hán. Nam Hán Cao Tổ sai con trai là thái tử Lưu Hoằng Tháo đem hai vạn quân, dùng chiến thuyền, xâm lăng. 
    Năm 938, Ngô Quyền đem quân ra Đại La, giết chết Kiều Công Tiễn và nhanh chóng tổ chức kháng chiến chống quân Nam Hán ở sông Bạch Đằng. Lợi dụng chế độ thủy văn khắc nghiệt của sông Bạch Đằng, ông sai đóng cọc dưới lòng sông, đầu bịt sắt nhọn sao cho khi nước triều lên thì bãi cọc bị che lấp. Ngô Quyền dự định nhử quân Nam Hán vào khu vực này khi thủy triều lên và đợi nước triều rút xuống cho thuyền quân Nam Hán mắc cạn mới giao chiến. 
    Kết quả, quân Nam Hán thua chạy, thái tử Hoằng Tháo bỏ mạng cùng với quá nửa quân sĩ, nhà Nam Hán phải từ bỏ giấc mộng xâm lấn. Với mưu lược thần tình của mình, Ngô Quyền đã làm nên chiến thắng Bạch Đằng nổi tiếng năm 938, kết thúc hơn một thiên ky Bắc thuộc, mở ra thời kỳ độc lập tự chủ cho Việt Nam…. 
    Về trận Bạch Đằng, Ngô Thì Sĩ đánh giá : 
    “ 
    Trận thắng trên sông Bạch Đằng là cơ sở cho việc khôi phục quốc thống. Những chiến công đời Đinh, Lê, Lý, Trần sau này còn nhờ vào uy danh lẫm liệt ấy để lại. Trận Bạch Đằng chiến công cao cả, vang dội đến nghìn thu, há phải chỉ lẫy lừng ở một thời bấy giờ mà thôi đâu… 
    [2] Trận Vạn Kiếp [wikipedia.] Từ ngày 11 tháng 2 năm 1285 đến ngày 14 tháng 2 năm 1285 tại Vạn Kiếp, 20 vạn quân Trần với hơn 1000 chiến thuyền đã chống trả quyết liệt cuộc tiến công của 30 vạn quân Nguyên do Thoát Hoan chỉ huy. Để bảo toàn lực lượng, quân Trần rút khỏi Vạn Kiếp. Tháng 5 năm 1285, quân dân nhà Trần bắt đầu phản công. 
    Cuối tháng 5, sau thảm bại tại Tây Kết và Hàm Tử (Khoái Châu, Hưng Yên ngày nay), quân Nguyên tìm cách rút quân về nước. Đầu tháng 6, trên đường rút chạy qua sông Như Nguyệt bị cánh quân của Hoài Văn Hầu Trần Quốc Toản chặn đánh. Cánh quân của Thoát Hoan và Lý Hằng chạy theo đường Vạn Kiếp bị quân phục kích nhà Trần bố trí từ trước xông ra phản công. Quân Nguyên chết đuối rất nhiều. Lý Hằng tử trận. Thoát Hoan được một viên tì tướng "giấu trong ống đồng" chạy thoát về Trung Quốc theo hướng Lạng Sơn. Cùng với các trận chiến khác, trận Vạn Kiếp đã góp phần quan trọng quét sạch 50 vạn quân xâm lược ra khỏi bờ cõi Đại Việt. 
    [Vạn Kiếp nay thuộc vùng Vạn Yên, xã Hưng Đạo, thị xã Chí Linh, tỉnh Hải Dương có đền Kiếp Bạc thờ Hưng Đạo đại vương Trần Quốc Tuấn... 


    35 

    Bình yên ruộng lúa với nương dâu, 
    Phố xá bừng lên ánh nhiệm màu 
    Bến Nghé thiếp sang ngày hội ngộ 
    Hà tiên chàng lại buổi hoàn châu. 

    36 


    Hoa xưa hẹn lối ngày phong nhụy, 
    Trăng cũ thề đưa nối nhịp cầu. 
    Cách trở khôn ngăn dòng lá thắm. 
    Tình chàng ý thiếp gởi muôn câu… 


    37 

    Muôn câu ý đẹp tình thêm đẹp, 
    Rượu tiễn chàng đi bước hải hồ.[5] 
    Vạn dặm gươm hồng tung vó ngựa, 
    Ngàn năm khuê các dậy lầu thơ...[6] 

    38 

    Ta vây Khương thượng,giặc tan vỡ, 
    Địch đến Nhị hà, nươc nghẽn bờ.[7] 
    Thây giặc chất cao thành gò Đống,[8] 
    Thanh triều nửa tĩnh nửa như mơ...[9] 


    Chú thích: 

    [5] Cuối năm 1788, Càn Long sai Tổng đốc Lưỡng Quảng Tôn Sĩ Nghị chỉ huy 29 vạn quân Thanh hộ tống Lê Chiêu Thống về Đại Việt với danh nghĩa “phù Lê”, vào chiếm đóng Thăng Long.Quân Tây Sơn do Đại tư mã Ngô Văn Sở, theo mưu kế … , chủ động rút quân về đóng ở Tam Điệp - cố thủ chờ lệnh. Nghe tin báo, ngày 25 tháng 11 năm Mậu Thân , Nguyễn Huệ thống lãnh đại quân tiến ra Bắc. Ngọc Hân công chúa tức Hữu cung hoàng hậu tiễn đưa [ …Rượu tiển chàng đi bước hải hồ , Vạn dặm kiếm hồng tung vó ngựa …] 
    [6]. Ngọc Hân Công chúa là một cô gái thông minh, một nữ sĩ tài hoa ,hương sắc vẹn toàn .Từ nhỏ đă được học thông kinh sử và giỏi thơ văn .Bà đã nỗi tiếng trong làng thơ nôm với bài “Ai tư vãn” gồm 164 câu,theo thể song thất lục bát ca tụng chiến công vua Quang Trung Nguyễ n Huệ [ Ngàn năm khuê cát dậy lầu thơ…] 
    [7,8] Đêm 30 tháng Chạp âm lịch Quang Trung đánh diệt các đồn Nguyệt Quyết, Nhật Tảo, dụ hàng được đồn Hà Hồi. Đêm mồng 4 Tết, Quang Trung tiến đến trước đồn lớn nhất của quân Thanh là Ngọc Hồi nhưng dừng lại chưa đánh khiến quân Thanh lo sợ, phần bị động không dám đánh trước nhưng cũng không biết bị đánh lúc nào. Trong khi đó cánh quân của đô đốc Long bất ngờ tập kích đồn Khương Thượng khiến quân Thanh không kịp trở tay, hàng vạn quân lính bỏ mạng. [Ta vây Khương Thượng giặc tan vỡ …] Chủ tướng Sầm Nghi Đống tự vẫn. Xác quân Thanh chết sau xếp thành 13 gò đống lớn,có đa mọc um tùm nên gọi là gò Đống Đa. [Thây giặc chất cao thành Gò Đống…] 
    Sáng mồng 5, Quang Trung mới cùng đô đốc Bảo tấn công vào đồn Ngọc Hồi. Trước sức tấn công mãnh liệt của Tây Sơn, quân Thanh bị động thua chết hàng vạn, phần lớn các tướng bị giết.Trong khi Quang Trung chưa đánh Ngọc Hồi thì Tôn Sĩ Nghị nghe tin đô đốc Long đánh vào Thăng Long, cuống cuồng sợ hãi đã bỏ chạy trước. Đến sông Nhị Hà, sợ quân Tây sơn đuổi theo, Tôn Sĩ Nghị hạ lệnh cắt cầu khiến quân Thanh rơi xuống sông chết rất nhiều làm dòng sông bị nghẽn dòng chảy. [Địch đến Nhị hà nước nghẽn bờ ]… Trên đường tháo chạy, Tôn Sĩ Nghị bị hai cánh quân Tây Sơn của đô đốc Tuyết và đô đốc Lộc chặn đánh, tơi tả chạy thoát sang bên kia biên giới. Quân Tây Sơn đuổi theo và rao lên rằng sẽ đuổi qua biên giới cho đến khi bắt được Tôn Sĩ Nghị và Chiêu Thống mới thôi. Bởi thế dân Tàu ở biên giới dắt nhau bỏ chạy làm cho suốt năm sáu chục dặm đường không có bóng người và trâu bò súc vật… 
    Như vậy, sớm hơn dự kiến, chỉ trong vòng 6 ngày với kế hoạch tốc chiến tốc thắng ,với thiên tài mưu lược về quân sự của Nguyễn Hụê , quân Tây Sơn với quân số 10 vạn [phần lớn là dân quân chưa được tập luyện] đã đánh tan 29 vạn quân Thanh , lập nên một kỳ công hiển hách nhất trong lịch sữ nước ta và cả thế giới...Trưa mồng 5 Tết xuân Kỹ Dậu, Quang Trung với chiến bào đầy khói đen ,trên mình voi nhuộm đầy khói súng tiến vào thành Thăng Long trong sự vui mừng hã hê chào đón của toàn dân. … [Sau này khi nhớ lại lời hứa hẹn 10 năm sau vua Quang Trung sẽ lấy lại 2 tỉnh Quảng đông và Quảng tây mà Tàu đã chiếm của nước Nam ta trước kia không phải là lời nói quá nếu nhà vua không mất sớm…]!!! 
    [9]Tin bại trận đưa về, Càn long mắt nhắm mắt mở, nửa tĩnh nửa mê…Thôi rồi giấc mộng đế quốc bành trướng của triều Thanh tan tành thành mây khói…[Thanh triều nửa tĩnh nửa như mơ…] 
    [ thơ Dương Lam ] 


    39 


    Như mơ ngày Tết xuân năm ấy, 

    Nguyễn Huệ oai hùng giữa núi sông. 

    Áo trận thơm nồng xuân Kỷ Dậu, 

    Giáp bào rạng rỡ đất Thăng Long. 


    40 



    Trời Nam Lừng Lẫy Trang Hào Kiệt, 

    Sử Việt Vang Danh Giống Lạc Hồng. 

    Thắp nén hương lòng dâng Tổ Quốc, 

    KHÓI TRẦM LỘNG GIÓ QUYỆN TRỜI ĐÔNG... 

    41 


    Trời đông một sáng tưng bừng dậy , 
    Dân Việt hò reo giữa biển khơi. 
    Hải đảo đất liền hoa thắm nở, 
    Rừng xanh núi thẳm lá xinh tươi. 

    42 

    Cha xây bờ cõi nghìn hoa gấm, 
    Mẹ viết muôn trang sử tuyệt vời. 
    Em hẹn anh về cùng hội ngộ, 
    Bên dòng sông Cửu nước xanh tươi. 


    43 


    Xanh tươi dòng nước Cửu long giang, 
    Tưới cánh đồng quê trĩu lúa vàng, 
    Cô gái bên sông hò ới lã !!! 
    Anh mau về kịp chuyến đò sang . 

    44 

    Lòng em như chiếc thuyền nan nhỏ, 
    Lèo lái đưa anh suốt dặm ngàn! 
    Thuyền nhỏ nhưng tình em không nhỏ, 
    Anh về mau kịp chuyến đò ngang. 


    45 


    Đò ngang đò dọc người chen chúc , 
    Tình Bắc Trung Nam- nghĩa đá vàng. 
    Sương sớm nắng che hồ Ba Bể, 
    Mưa chiều mây phủ Ngũ hành san. 

    46 

    Ai qua Bản Giốc lòng rưng lệ, 
    Người đến Nam quan hận bẻ bàng. 
    Kiếp Bạc trăng soi hồn vạn cổ, [1 ] 
    Hồ Tây mây phủ mấy lần sương. 
    Chú thích: 
    [1] [Đền thờ Đức Trần Hưng Đạo] 


    47 

    Sương phơi nắng trải lòng mong mõi, 
    Chờ đợi em về thơ nở hoa ? 
    Bên giọng hò lơ tình bãng lãng, 
    Điệu đàn khoan lã ý bay xa ... 

    48 

    Yêu kiều thục nữ bên sương sớm, 
    Yểu điệu thuyền quyên giữa nắng tà. 
    Con bướm vàng bên hiên thỏ thẻ, 
    Như tình em gái thuở mười ba. 

    49 


    Mười ba thuở ấy lòng e thẹn , 
    Như gió như mây chẳng hẹn hò. 
    Như nước sông Hương dòng bẽn lẽn, 
    Gởi tình Vỹ Dạ nón bài thơ . 

    50 


    Trường Tiền nắng đổ mười hai nhịp, 
    Thiên Mụ chuông sầu vạn cổ xưa . 
    Hẹn gặp lại em ngày qua Huế, 
    Về đò An cựu tắm chiều mưa… 

    51 

    Chiều mưa nghe gió Hoàng sa lạnh, 
    Tráng sĩ dừng cương lạnh buốt lòng. 
    Kiếm gỏ sao khuya chờ biển tạnh, 
    Gươm mài núi khuyết đợi trăng trong. 

    52 

    Vua Hùng dựng nước- ngàn năm trước, 
    Dân Việt cùng xây- một chữ đồng, 
    Hẹn quyết ngày mai thề lấy lại, 
    Tấc vàng tất đất của cha ông 

    53 

    Cha ông yêu quí từng cây cỏ, 
    Từng cánh cò bay bạt trắng ngàn. 
    Tiếng sáo dập dìu trong khoảng vắng, 
    Giọng hò êm ả giữa chiều sương. 

    54 

    Đàn trâu thong thả về ngang xóm. 
    Lũ trẻ hò reo trở lại làng . 
    Bà lão đêm đêm cầu Trời Phật , 
    Muôn nhà vạn sự được an khang… 


    55 

    [Thay Đoạn Kết] 

    KHANG AN MỘT CÕI TRỜI HOA 

    CON RỒNG CHÁU LẠC NHÀ NHÀ ĐẸP VUI 

    Nằm đêm góp nhặt đôi lời 

    Chúc Em Hạnh phúc chúc Đời Tự Do... 



    Dương Lam[vophubong]

    Tóm Tắt Nhanh Xuân Thu - Chiến Quốc / Spring Autumn and Warring States p...

    This river is FULL of food! (Hến trộn + Bánh bèo)

    Thứ Tư, 29 tháng 4, 2020

    Con Gái Của Người Ta Phần 1

    Con Gái Của Người Ta Phần 1


    2
    9
    https://ncctv.net/con-gai-cua-nguoi-ta-phan-1.htmlCon gái của người ta sau 24 giờ sinh ra đã trở thành con gái của tôi, và chỉ sinh sau con gái của tôi có 4 giờ tại Bảo Sinh Viện Quân Đội Thành Phố Nha Trang năm 1972.
    Mẹ của nó còn trẻ lắm, nhưng có vẻ lanh lợi sành đời. Cô ta sinh xong mạnh khỏe đi đứng bình thường chứ không nằm liệt như bà vợ tôi. Cô ta nói với vợ tôi cô ta là vợ của một Trung Úy Biệt Kích. Anh ta ít khi về nhà và công tác ở đâu không bao giờ nói. Cô ta đi làm sở Mỹ ở Chu Lai, vì sinh kế sao đó nên “Nhảy dù” với Mỹ. Tai nạn có thai ngoài ý muốn nhưng không biết con của chồng cô ta hay của Mỹ nên cứ sinh con xong rồi tính. Con chồng thì để nuôi, còn con Mỹ thì cho.
    Nghe vợ nói lại, tôi sang phòng cô ta gõ cửa xin vào xem đứa nhỏ ra sao. Trong bóng đèn mờ của căn phòng, con bé nằm bó mình trong khăn lông, chỉ lòi cái mặt da trắng đỏ và cái miệng nhỏ xíu hai môi như chu ra làm tôi nghĩ “Con bé nầy chắc sau nầy hỗn lắm đây”. Tôi không nói gì với cô ta mà về phòng bảo bà vợ tôi: “Mình xin con bé nuôi luôn nhen em?”.
    Vợ tôi lo lắng: “Làm sau đủ sữa cho 2 đứa? Thiên hạ nói bậy bạ làm sau chịu nổi?”.
    “Cho nó uống sữa bò, anh sẽ mướn thêm người giúp việc nữa cho em.”, tôi quả quyết.
    “Tùy anh!”, vợ tôi đồng ý.
    Thế là thủ tục xin con của tôi và đồng ý cho con do cô ta viết được đưa cho cô mụ, nhưng sáng hôm sau thì cô ta đã rời khỏi bệnh viện, bỏ con lại khi thủ tục chưa hoàn tất. May mắn là Ban Xã hội Quân Đội cũng dễ dàng hoàn tất nốt thủ tục nhận con nuôi mà làm khai sinh giống như thủ tục khai sinh của con gái của tôi. Đây có lẽ là trường hợp hy hữu một đứa trẻ “Lai Mỹ” mà khai sinh do hai vợ chồng là người Miền Đông và Tây Nam Việt Nam coi như sinh ra (Tiếc là năm 75 tất cả hình ảnh đều mất hết).
    Trong tiệc đầy tháng, 2 đứa bé như cặp song sinh, một Việt một Mỹ đẹp như thiên thần. Chỉ khổ cho thân tôi, vì hai đứa trẻ đứa nào cũng đòi bồng một lúc, hễ đứa này trên lưng thì đứa kia phải bế trên tay.
    30/4/1975, tôi bị rã ngũ. Tôi không thể về quê Ngoại như ước muốn sống ở Rừng Dừa năm xưa vì nay B-52 cày nát thành bình địa. Tôi muốn phá hoang trồng lại, nhưng phải trình diện vào tù cải tạo. Một tháng trôi qua, rồi một năm, rồi năm nữa .. Vợ không thấy đi thăm mà con cũng không bao giờ được gặp mặt. Mỗi tháng chỉ có Mẹ tôi được 15 phút thăm nuôi. Hỏi gì Mẹ tôi cũng nói tất cả bình an, vợ và các con ngoan và khỏe mạnh. Tôi lúc nào cũng nhờ Mẹ lưu tâm cho bé Thùy An, tên đứa con “Lai Mỹ”. Chắc là nó bị kỳ thị ở trường học và sống với mọi người sẽ rất khó khăn. Nhưng Mẹ tôi nói con khỏi lo, nó sống rất tốt học rất giỏi nên được thầy cô và bạn bè quí mến. Dường như Mẹ tôi lúc nào cũng né tránh khi tôi hỏi đến vợ và con gái của tôi, bé Thanh An. Tôi đoán có lẽ chuyện gì không tốt đã xảy ra nhưng cũng đành bó tay không biết hỏi ai .
    4 năm sau tôi được ra tù. Con gái mang 2 dòng máu ôm tôi khóc như mưa, nhưng con gái và vợ tôi thì không thấy đâu nữa. Tôi đoán biết chuyện không hay nên cũng không hỏi Mẹ.
    Con bé thỏ thẻ kể cho tôi nghe. Ba đi rồi mấy tháng sau Má dẫn chị Hai đi với Má về thăm Ngoại mà không cho con đi, và từ đó không về nữa. Con hỏi Nội Má con chừng nào về? Nội nói Nội cũng không biết.
    Thời chinh chiến, tiền lương của 3 đứa con đưa cho Mẹ, Mẹ tôi xài tiện tặn có dư, hễ đủ 1 chỉ thì mua 1 chỉ vàng y, đủ 10 chỉ thì đổi thành 1 lượng vàng. Con thất thế sa cơ, Mẹ lại bán vàng nuôi con. Mẹ cho con vàng để vượt biên.
    Năm 1982, tôi và em gái tôi vượt biên. Con gái của tôi nhứt định Ba đâu con ở đó. “Con không sợ chết, con chỉ sợ phải xa Ba”.
    Trời không nỡ bỏ 2 Cha con tôi, tôi đã lái tàu vượt biên thành công. Con gái tôi bắt đầu vào Trung Học, có lẽ nhờ cái máu Mỹ của nó hay sao mà chỉ mấy tháng thì nó nói tiếng Mỹ như súng liên thanh. Cứ có dịp là đeo bên tay Cha khi đi chợ hay đi ăn nhà hàng hay có đám tiệc .
    Hình ảnh một ông già Việt Nam, có một cô gái hoàn toàn trông giống Mỹ không thấy có chút gì lai đeo theo một bên và nhõng nhẽo thì chắc chưa có ai bằng. Tối ngày gặp mặt gọi Daddy, không thấy mặt thì: ” Daddy, Ba đâu rồi”. Tôi vui với “Con gái của người ta”, và cũng là nguồn an ủi duy nhất cho tôi vui sống.
    Tôi làm công nhân cho hãng làm phụ tùng xe hơi, lương cũng dư sức nuôi con lên đại học và mua nhà trả góp. Năm 1995 con gái tôi thành y sĩ nhãn khoa và có việc làm ngay. Ngày làm lễ mãn khóa, cầm mảnh bằng trên tay, con gái ôm tôi khóc như chưa bao giờ khóc như thế.
    Tôi hỏi: “Con vui mừng sao lại khóc dữ thế?”.
    “Cám ơn! Con cám ơn Daddy nhiều lắm. Con nghĩ không biết có bao nhiêu ngàn hay chục ngàn đứa trẻ bị Cha Mẹ bỏ rơi mà có bằng Đại học như con? Con thương Daddy nhiều lắm!”, nó nức nở.
    “Daddy cũng cám ơn con, nhờ có con mà cuộc sống của Ba mới có ý nghĩa mà vui sống tiếp bấy lâu nay “.
    Hai Cha con dị chủng ôm nhau cùng khóc.
    Bạn bè của con biết thì không có gì lạ về sự khắng khích của 2 Cha con Việt-Mỹ này, nhưng những người xa lạ thì hiếu kỳ nghĩ suy lung tung nhưng không thể nào ra được đáp án. Cha Việt sao con Mỹ mà không có chút gì là dáng vẻ Việt Nam?
    Tôi đi làm đem cơm theo ăn nay làm thêm phần cho con gái. Lương của con gái đưa hết cả cho tôi, chỉ lấy 100 bạc để đổ xăng và ăn quà vặt. Khi cần mua sắm gì thì nói xin. Tôi từ chối cách nào cũng không được nên mở một sổ bank riêng bỏ hết tiền của con gái đưa để khi nó cần đưa lại cho nó.
    Hai năm sau, em gái của tôi bán 2 cái nhà cũ để mua cái nhà lớn hơn, tôi bảo con gái vay tiền ngân hàng mua cả 2 cái. Vì không vay được một lúc gần nửa triệu bạc nên tôi dùng cái nhà tôi để thế chấp vay mua 2 cái nhà cho con gái đứng tên và cho mướn.
    20 năm trôi qua nhanh. Lưng của tôi bị thoái hóa cột sống nên đau càng ngày càng nhiều. Chân tôi bắt đầu bị tê. Lái xe lúc nào chân cũng phải nhịp nhịp thử coi còn hoạt động được hay không, nhỡ bị tê khi cần thắng mà không xử dụng được thì nguy to. Tinh thần tôi bị hoảng loạn khi nghĩ đến lúc không cử động được, tay chân bởi dây thần kinh bị gai xương sống ép nên không hoạt động được. Mổ xương sống thì xác xuất rủi ro khá cao, nên khi còn gượng đi đừng được tôi không chịu mổ để cắt gai cột sống. Con gái thì đeo theo một bên ít đi chơi ít giao thiệp với bạn bè. Đi làm về là quanh quẩn bên Cha làm tôi thêm lo lắng.
    “Sao con không có bạn trai? Con lập gia đình cho Ba yên tâm.”, tôi khuyên con.
    “Ai bảo Ba con không có bạn trai? Bạn trai của con đang ghi tên học tiếng Việt, bao giờ nói được tiếng Việt con sẽ đem về ra mắt Ba. Anh ta người Đức nhưng sinh trưởng ở đây, và chịu điều kiện của con kiện là phải sống chung với Ba suốt đời. Nhưng con thêm điều kiện phải nói được những câu thông dụng tiếng Việt Nam.
    “Ba nói tiếng Anh cũng tạm hiểu được mà con”.
    Nhưng con muốn con của con sau nầy phải nói được tiếng Việt, nên anh ta ghi tên học một năm tiếng Việt ở Đại học Victoria.
    Tuổi 60 cũng đúng lúc tôi được phép về hưu vì là cựu quân nhân nên sớm hơn dân sự 5 năm. Con gái thì hối thúc Ba nghỉ việc đi, tiền hưu Ba đủ sức tiêu dùng, nếu có cần mua gì hay đi đâu con lo cho Ba được.
    Tôi xin nghỉ việc về hưu. Sáng nào 5:30AM cũng đi bơi để chữa trị bệnh đau lưng. Con gái cũng đi theo. Sáng nào hai Cha con xe ai nấy lái đến hồ bơi. Con tập gym, Cha thì bơi. Con gái đem quần áo uniform thay đi làm luôn.
    Một hôm con gái tôi nói: “Ngày mai con không đi làm; Ba có muốn con chở Ba đi thăm bác Hoàn không? Con nghe con gái của Bác nói là Bác đã bị đưa vào Viện Dưỡng lão tuần rồi.”.
    “Sao con lại dùng chữ “bị”? Chẳng lẽ Bác Hoàn không muốn vào Nursing Home mà bị bắt buộc vào hay sao?”.
    “Bác Hoàn bị stroke té, xe cấp cứu đem vào nhà thương. Bác ấy bị méo mặt và miệng không nói được nên các con của Bác xin bác sĩ cho vào Viện Dưỡng lão, vì nếu về nhà sau nầy xin vào thì Bộ Y Tế sẽ check sức khỏe và trí nhớ khó khăn lắm mới được chấp nhận nên để nhà Thương quyết định thì khỏi phải check gì hết!”.
    “Bác chỉ hơn Ba có 2 tuổi và trí nhớ còn tốt lắm mà? Ừ! thì Ba với con đi thăm Bác ấy kẻo tội nghiệp. Hơn nữa mai mốt Ba có vào sẽ có người thăm lại Ba “.
    “Không bao giờ có chuyện đó Ba đừng mơ! Con không bao giờ gởi Ba vô Viện Dưỡng Lão đâu!”, con tôi bĩu môi. “Con tập gym để đủ sức bồng Ba khi Ba cần đến. Con cũng chọn chồng to con để phụ với con. Ba xài Computer và Internet thường xuyên, trí nhớ của Ba sẽ không bị Dementia hay Alzheimer.”.
    “Cám ơn con! Nhưng con còn công việc và cuộc sống của riêng con”.
    “Trại Mồ Côi Không Dành Cho Con, Thì Viện Dưỡng Lão Cũng Không Dành Cho Ba!”, con gái tôi chắc nịch.
    “Con nhớ mua trái cây biếu Bác ấy, nhớ đừng mua bánh ngọt vì Bác ấy cử ăn đường”.
    Hai Cha con tôi vào Viện Dưỡng Lão Cửu Long vừa sau giờ ăn sáng, nên gặp Bác Hoàn ngay phòng ăn. Mặt và miệng của Bác Hoàn trở lại gần bình thường và giọng nói tuy có biến giọng nhưng vẫn còn nghe rõ lắm. Bác bắt tay tôi coi vẻ mừng và cảm động, nhưng hai mắt lệ ứ tròng.Thăm Bác Hoàn khoảng một tiếng sau hai Cha con xin phép ra về.
    Con gái tôi lái xe ghé Chợ và nói: “Con đãi Ba ăn bún bò Huế.”.
    – Ừ! ăn thì ăn.
    Con gái mở cửa cho tôi và kéo ghế cho tôi ngồi, gần như ai cũng quay ngó chúng tôi. Cô bé chạy bàn thì quen quá với Cha con tôi vì nhiều lần ăn ở quán nầy.
    – 2 tô bún bò Huế phải không Chú?
    – Ờ! Cháu cho Chú 2 tô.
    Con gái mở cái xách tay của nó ra, mà nó đổi cái xách tay lớn hơn hồi nào tôi không để ý. Nó kéo ra một bịch nylon và kéo rau kinh giới ra. Nó để rau kinh giới tím qua một bên và nói: “Cái nầy của Daddy.”.
    Rồi kéo mớ khác là kinh giới xanh và nói: “Cái nầy của con.”.
    Ông ngồi bàn gần kế bên quay sang: “Cô Mỹ nầy sao nói tiếng Việt rành quá và rành ăn bún bò Huế hơn cả người Việt Nam!”.
    – Nó là người Việt Nam chứ không phải Mỹ. Nó chê rau kinh giới tím ăn nồng quá mà tôi thì thích kinh giới tím hơn nên nó hái riêng hai loại cho Cha con chúng tôi.
    – Cô ta là con dâu của Anh?
    – Không. Nó là con gái của tôi.
    Hai tô bún bò Huế được bưng ra, cuộc đàm thoại ngưng tại đây và có lẽ ai cũng liếc mắt xem khi cô Mỹ 100% vắt chanh và ngắt từng cọng rau bỏ vào tô cho Cha. Tôi hãnh diện là đã không lầm khi bỏ công bao năm cơ cực nuôi “Con của người ta.”.
    Về tới nhà chưa kịp thay quần áo thì điện thoại reo. Bạn Hoàn, người tôi vừa đi thăm, phone cho tôi từ Viện Dưỡng Lão.
    “Anh mới về tới nhà phải không? Hồi nãy tôi gọi không ai bốc phone. Sau khi Anh về rồi có một Bà trong Viện Dưỡng Lão này hỏi Anh có phải Hải Quân hay không và đứa con gái Mỹ đi theo Anh là con của Anh? Bà ta nói là người quen của Anh ở Nha Trang khi xưa, muốn xin số phone của Anh, nên tôi hỏi Anh trước. Có phải nhân tình cũ ngày xưa hay không? Nếu phải thì vào gặp gấp đi, dễ gì xa xứ gặp cố tri!”.
    – Ừ! Thì Anh cứ cho có sao đâu. Bốn mươi mấy năm rồi làm sao ai còn nhớ được ai!
    Một ý nghĩ thoáng qua trong óc tôi: Không lẽ là Mẹ ruột của con gái của tôi? Chứ nếu Bà ta là người vợ bỏ tôi ngày nào thì chắc chúng tôi phải nhìn nhau, chứ chẳng lẽ tình chồng vợ sống với nhau 5 năm mà nhìn nhau không ra! Nhưng nếu là Mẹ ruột của con gái của tôi, tôi phải làm sao đây, vì dù sao cũng là “Con gái của người ta” .
    Trần Thiện Phi Hùng.
    Còn Tiếp…