THƠ ĐƯỜNG XƯỚNG HOẠ [voduonghonglam] Gồm những bài thơ Đường Xướng họa cùng 1 tác giả của : Dương Lam tức Tú lang thang ở Diễn đàn VN thư quan. voduong ở Diễn đàn XỨ QUẢNG. voduonghonglam ở thi đàn Lương- Sơn Tao -Đàn
Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015
TƯƠNG TƯ MÙA THU
TƯƠNG TƯ MÙA THU
Tôi thức giấc đưa em vào cuối nẻo ,
Đường lên đồi cỏ ướt lối chân đi,
Rồi gục khóc một mình trong lạnh lẽo ,
Nhìn sao đêm , trăng rụng nguyện thề.
Khi trời đất còn nổi cơn gió buị,
Khi mùa thu còn thương nhớ sương khuya.
Tôi nguyện về bên em làm tôi tớ,
Thả mây bay cho tám hướng giăng mờ.
Có phải đêm qua em nằm trong mộng ?
Mùa thu về len lén ở vành môi ,
Em chợt thức uống mùa thu lạnh mất,
Nên bây giờ thương nhớ gởi trong tôi ?
Hay em đã đem mùa thu giấu kín ?
Vào trong tay, trong mắt, trong môi em .
Rồi em thả tóc buồn làm mây tím,
Nhỏ lệ sầu làm những giọt mưa đêm.
Tôi sẽ trải vàng thu xao xác lá,
Mưa buồn rơi giăng mắc lối em về .
Từng cánh nhạn bên trời khuya lặng lẻ,
Cũng âm thầm theo dõi bước em đi.
Tôi sẽ gọi tên em là Chức nữ,
Bởi ngày xưa em dệt lụa cho trời.
Cầu Ô Thước hỏi dài bao nhiêu nhịp ,
Ngưu lang đành chờ đợi đến tương tư ? *
Tôi sẽ gọi sao trời về làm chứng ,
Bởi vì xưa em thục nữ yêu chồng
Bởi ngày xưa em là trang mỹ nữ ,
Vì yêu chàng nên phải đọa bên sông.
Ơi Ngân hà ! bao xa mà cách trở ,
Ơi muà thu , ngày tháng bảy đêm rằm ,
Ơi Ngưu lang ! ngẩn ngơ chi bên đó,
Sao chưa về đưa Chức nữ sang sông.
Chuyện tình ấy ngàn xưa ai đã viết,
Mà ngàn sau mây tím vẫn giăng mờ.
Mà ngàn sau mưa sầu còn giăng mắc .
Để thu về lụt lội đến trăng sao.
Tôi mang số kiếp thẩn thơ, sầu mộng
Bài TƯƠNG TƯ xin gửi tặng cho đời .
Để một mai em về qua xứ lạ,
Ngắm mây trời mà nhớ đến thu xưa .
Dương Lam[vophubong]
*
Chức nữ là nàng con gái dệt lụa cho Bà Trời , Ngưu lang là chàng trai chăn trâu cho Ngọc hoàng thượng đế. Hai người phải lòng yêu nhau . Ngọc hoàng giận , đày hai người ra,mỗi người ở một bên bờ sông Ngân hà và mỗi năm chỉ cho được gặp nhau môt lần ,vào ngày rằm tháng bảy .
Tục truyền đến ngày ấy thì loài quạ đen [tức chim Ô thước ] từ mọi nơi tề tựu về bắt cầu cho hai người qua lại gặp nhau .Còn về mùa thu thường có mưa Ngâu giăng mắc, tục lệ dân gian cho rằng , đó là nước mắt của nàng Chức nữ thương nhớ người yêu , chắc cũng do người đời thêu dệt thêm để làm đẹp ,thi vị hóa cho mối tình nầy vậy .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tương tư một thuở sương mờ núi
Trả lờiXóaLá thu sầu xào xạc bước chân côi
Ánh trăng gầy khuya về không tỏ lối
Đêm hoang đường bạc trắng cả phai phôi...
Sang thăm anh,chúc anh sức khỏe và luôn sáng tác nhiều thơ hay !