THƯƠNG VỀ ĐẤT MẸ
Ta trở về thăm quê hương cũ,
Trong giấc mơ nỗi nhớ bềnh bồng.
Bến Điện- bình con đò xưa vắng khách,
Cây đa già soi bóng nước bên sông.
Đây Phú-chiêm mì tôm vàng ,sứa bạc
Mát lòng ta từng trưa nắng đi về
Đây bãi Phương-Trà ngàn dâu xanh ngát
Dấu chân ta từng bước dõi đường quê.
Thương biết mấy con đường ra Đà- nẵng
Đồng Quế-sơn rực rỡ lúa hong vàng.
Con tu hú dục hè về rộn rã
Mui cá chuồng cơm lúa mới thơm hương.
Đình Hà- mật hôm nào vui mở hội
Tiếng trống chầu khuya rung bóng trăng vàng.
Ga Vĩnh- điện mùa tan trường phượng đỏ,
Đã xa rồi những bóng dáng thân thương.
Chợ Phú- bông ngày hai buổi họp
Mẹ oằn vai quang gánh sớm chiều,
Biển Cửa- Đại sóng pha màu lấp lánh,
Mai em về kỷ niệm nhớ mang theo.
Đây Cẩm- lậu thân yêu làng quê ngoại
Đường quanh co nước lũ những đông về.
Xóm Vạn Buồn soi mình bên sông nhỏ
Đời êm đềm như nghĩa mẹ tình quê.
Đại- lộc đó đất lành thơm trái ngọt
Vườn sang xuân hoa bướm hẹn thề.
Nhấp chút ruợu cần môi em thắm đỏ,
Thường- Đức đi về mấy dặm sơn khê.
Qua Bàn- Lãnh cây đa cao chót vót [1]
Tiếng mẹ à ơi ! giấc ngũ chiêm bao.
Đất Xuân- Đài ngàn năm thơm khí tiết,
Hoàng- Diệu xưa rạng rỡ tiếng anh hào.
Cô gái Duy- xuyên trên khung cửi,
Tay đưa thoi em dệt lụa cho đời.
Mấy độ xuân về hoa vàng rực rỡ,
Tấm lụa cho mình em dệt xong chưa ?
Đây Gò-Nổi miền dâu tằm nổi tiếng,
Sao em chưa về nhặt kén ươm tơ ?
Kéo sợi tơ vàng óng ả,
Làm sợi tơ trời, kết mối duyên thơ .
Ai ghé Tam kỳ ? Ai về phố Hội ?
Có nghe trong tim máu chảy dập dồn.
Có nghe cõi lòng rưng rưng thổn thức
Đất mẹ ngàn năm nghĩa nặng săt son.
Quảng- Đà đó với bao nhiêu kỷ niệm
Mai ta về tìm lại dấu ngày xưa
Gọi tên từng niềm thương nỗi nhớ
Viết lên muôn vạn lời thơ.
Dương Lam
[1] Ở Gò-Nổi Điện-bàn có bài hát ru em :Cây đa mô cao cho bằng cây đa Bàn lãnh, đất mô thanh cảnh cho bằng đất Bảo an.Chỗ mô vui cho bằng chỗ Phố chỗ Hàn, dưới sông tàu chạy trên đàng ngựa xe.
R
ĐỒNG CẢM: XUÂN LY HƯƠNG
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
****
Đầu Năm Chúc Bạn Gần Xa
Chung Niên Quí Tỵ,Nhà nhà An Khương.
***
Ngàn lần như ý muốn
Vạn sự thật như mơ
Triệu việc đẹp nên thơ
Tỷ điều vui Hạnh phúc.
--0—
Mùng 1 Tháng Giêng Quí Tỵ
***
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
MINH NIÊN KHAI BÚT
MINH NIÊN GIÓ THUẬN MƯA HÒA
Khai xuân gió thuận gặp mưa hòa
Hình dáng Mai vàng đẹp thướt tha
Én lượn vinpearl người nhộn nhịp
Sóng êm Cầu cảng khách vào ra
Hoa đăng Phố Biển vui ca nhạc
Cờ phướng Thành Nha đẹp mọi nhà
Trần Phú “Đường vàng” nơi hội tụ
Rộn ràng tiếp đón –bạn gần xa.
10-2-2013.
(Mùng Một Tết)
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
MINH NIÊN KHAI BÚT
TÌNH XUÂN
Nắng Xuân sưởi ấm muôn nhà
Mưa Xuân gió thuận chan hòa nơi nơi
Gió Xuân dìu dịu thanh thơi
Sương Xuân lác đác cho đời nhẹ thêm
Trời Xuân giọt nắng êm đềm
Đất Xuân nẩy lộc trước thềm đơm hoa
Đêm Xuân Thơ nhạc hòa ca
Ngày Xuân sum họp gần xa vui vầy
Nàng Xuân nay đã về đây
Mừng Xuân cạn chén ngất ngây tình người
Nụ Xuân chúm chím môi cười
Vui Xuân hẹn gặp chín mười xuân sau
Hỡi Xuân đừng vội qua mau
Hoa Xuân chưa khép,chia tay nỡ nào
Cành Xuân còn đợi chưa trao
Tình Xuân bất tận dạ nào dám phai
Nàng Xuân hứa hẹn nào sai
Sang Xuân gặp lại, Trúc Mai liền cành.
********
10-2-2013
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
KÝ ỨC TÌNH XUÂN
Nhớ xưa bên lũy tre làng
Chiều xuân hai đứa bên hàng cây xanh
Rụt rè em nắm tay anh
Làn môi mềm dịu trao nhanh giọt tình
Dạt dào hương nhụy nguyên trinh
Kìa! Con bướm trắng nhìn minh không bay.
Tim yêu hòa nhịp bên nhau
Tình quê lưu luyến những ngày đầu xuân
Cầm tay em nói ngập ngừng
Ta yêu nhau mãi, xin đừng xa nhau.
Nào ngờ chiến họa đổi thay
Quê mình tan nát ra màu tang thương
Duyên tình mỗi kẻ một phương
Thân trai trôi nổi dặm trường xa quê
Trúc Mai chẳng vẹn câu thề
Mười năm ly loạn nào hề biết tin
Ngậm ngùi ray rứt quê mình
Sau ngày giải phóng nhớ tình cố hương
Não nùng cám cảnh sầu thương
Hay tin em đã chiến trường hy sinh.
Xưa em bám trụ quê mình
Đạn bom dày xéo chiến chinh bạo tàn
Nhớ người xưa lệ ứa tràn
Tuổi xuân duyên phận bẽ bàng hỡi em!
Ngày xuân ký ức nào quên
Tình xưa dang dỡ, lòng thêm ai hoài.
****
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
Email:ngocannhihuyen@gmail.com
DÒNG SÔNG QUÊ TÔI.
*
Quê tôi có dòng sông Thu tươi mát
Sông “Thu Bồn” vun đắp đất phù sa
Bao tháng năm chinh chiến chẳng phai nhòa
Vẫn ôm ấp quê tôi vùng Gò-Nổi
Người xa quê, nhưng dòng sông không thay đổi
Vẫn luyến lưu luôn mong nhớ lại về
Vẫn êm đềm, dòng chảy vẫn nên thơ
Vun tưới đất, bốn mùa hoa kết trái
Kỷ niệm trong tim từ thời thơ dại
Nhiều đổi thay ký ức của dòng đời
Dẫu ra đi lưu cuộc sống nhiều nơi
Nhưng hình ảnh sông quê còn nhớ mãi
Ngày trở về thấy đơm hoa kết trái
Đất đổi màu xóa sạch vết chiến tranh
Dòng sông Thu mang sâu nặng nghĩa tình
Đất Gò Nổi quê mình nay xinh quá
Điện sáng, nhà từng cao, bé tông đường sá
Nhờ sông thu tưới mát cảnh hồi sinh
Dù thời gian, bồi, lở vẫn nguyên hình
Từ thượng nguồn luôn xuôi về Cửa Đại
Tiếng Hò Khoan, ngược xuôi dòng mát mái
Nay về thăm, vẫn đẹp dòng “Sông Thu”.
----------------
Gò-Nổi 28-3-2010
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
NHỚ XUÂN QUÊ
Mỗi năm Tết đến Xuân về
Lòng càng thổn thức nhớ quê lạ thường
Xuân xưa cất bước ly hương
Ngày đi mỗi một bước đường thêm đau
Cũng vì chiến hoa đổi thay
Tha phương lánh nạn đắng cay nhiều bề
Nỗi niềm cách trở sơn khê
Hết xuân sang hạ, đường về càng xa
Thu về rồi lại đông qua
Sài gòn bất ổn, chạy ra Nha thành
Thời gian rồi cũng qua nhanh
Đất lành chim đậu,đơm cành trổ hoa
Đến ngày Thống nhất sơn hà
Từ trong tay trắng, cửa nhà làm nên
May nhờ Phúc ấm ơn trên
Lai quê Nội, ngoại, Báo đền thâm ân.
Tuổi đời bảy bảy mùa xuân
Qua cơn lận đận, có phần thanh thơi
Phu thê trọn nghĩa vẹn đời
Bảy trai ba gái, chốn nơi đàng hoàng
Xuân về sum họp gia trang
Ngày xuân lão thọ lại càng nhớ quê.
--------------
Đón Xuân Quý Tỵ(2013)< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 13.11.2010 6:35:48 >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2013 18:08:16 bởi
ngocannhihuyen >
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét