THU XA
Đã khuất xa rồi giọt nắng thu
Còn đây gió lạnh
với mây mù
Đông sang lộc nhú ươm lời hát
Xuân lại hoa cười trỗi
khúc ru
Nửa gánh giang sơn nhiều trắc trở
Một bầu nhật nguyệt
lắm sầu tư
Xẻ đôi câu chữ tìm vui tạm
Lỡ vướng hồng trần khó thể
tu!
Nha Uyen
Thu đi
Lẫn khuất trời xa
vệt bóng thu
Đâu đây còn lại áng sương mù
Đông về gió lạnh đồng không
quạnh
Xuân đến mây tràn cỏ nội ru
Một gánh cương thường gieo chướng ngại
Bao bầu nhiệt huyết gợi tâm tư
Chia đều bát cú xây đời thỏa
Chẳng
ngại con đường lắm bước tu
Nguyễn Gia Linh
TIỄN
THU
Thôi thế xa rồi thu hỡi thu
,
Nằm đây nghe thấm lạnh sương mù.
Ngày buồn thờ thẩn , ai ca hát ,
Đêm vắng mơ màng , tiếng mẹ ru.
Sương tõa thềm hoa , buồn mấy độ.
Mây nhòa dáng ngọc , trĩu sầu tư,
Tiễn thu còn biết bao thương nhớ,
Một cõi hồng trần mấy nẽo tu ?
Dương Lam[vophubong]
Tiễn
thu
Bóng mới sang mùa sắp hết thu
Giờ đây thấm lạnh vệt sa mù
Nguồn thương
khuất mắt, yêu lời hát
Nỗi nhớ bên lòng, cảm
tiếng ru
Gió cuốn đồi xa, vương
vấn hội
Mây che lối nhỏ, xóa ưu
tư
Ngày nầy năm trước bao sầu
hận
Mấy ngả đường đời, một cảnh
tu !
Nguyễn Gia
Linh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét