BÊN DÒNG SÔNG QUÊ
HƯƠNG
hay
[QUÊ HƯƠNG VÀ TÌNH YÊU]
1
Rót nữa đi em !!! rót nữa thôi ?
Đường đời chưa mõi cứ vui chơi...
Giang hồ gác mái bên sông vắng ,
Trăng nước thuyền khua một trận cười .
Tình vẫn tràn - như dòng nước chảy,
Thơ còn đầy - tựa áng mây trôi.
Nửa đêm thức giấc hồn ngơ ngác,
Rưọu hết tìm em - tận cuối trời…
2
Cuối trời rót nữa! Cạn đi thôi !!!
Trận đài chưa kết vẫn còn chơi.
Lưu Linh rượu uống tình san sẻ [1]
Lý Bạch trăng ôm miệng mĩm cười.
Ta kẻ sông hồ mê lãng bạt,
Em là thiếu nữ thích mây trôi.
Rượu say ta quyết tìm trăng để,
Hẹn gặp em xưa ở cuối trời…
[1]
1
Rót nữa đi em !!! rót nữa thôi ?
Đường đời chưa mõi cứ vui chơi...
Giang hồ gác mái bên sông vắng ,
Trăng nước thuyền khua một trận cười .
Tình vẫn tràn - như dòng nước chảy,
Thơ còn đầy - tựa áng mây trôi.
Nửa đêm thức giấc hồn ngơ ngác,
Rưọu hết tìm em - tận cuối trời…
2
Cuối trời rót nữa! Cạn đi thôi !!!
Trận đài chưa kết vẫn còn chơi.
Lưu Linh rượu uống tình san sẻ [1]
Lý Bạch trăng ôm miệng mĩm cười.
Ta kẻ sông hồ mê lãng bạt,
Em là thiếu nữ thích mây trôi.
Rượu say ta quyết tìm trăng để,
Hẹn gặp em xưa ở cuối trời…
[1]
Lưu Linh tự Bá Luân, người đời
Tấn trong nhóm Trúc lâm thất hiền (7 người hiền trong rừng Trúc). Tính tình
phóng khoáng, thích uống rượu và uống không biết say...
3
Cuối trời xin hẹn gặp lại em,
Cho ấm bờ vai mắt hữu tình.
Cho thắm bờ môi ngày tái ngộ,
Cho nồng hương lữa kiếp ba sinh,
Duyên xưa xuân đến bao lần gặp,
Tình cũ thu đi chẳng dễ tìm .
Rượu hết bên nhau chìm lối mộng,
Hoa đào một cánh nở nguyên trinh…
4
Nguyên trinh còn lại bao xuân nữa,
Lữa lựu hè sang đỏ thắm tường.
Bạn cũ trở về say hẹn ước,
Người xưa nhớ lại lúc tha hương.
Hoa trôi bến chợ đời lưu lạc,
Dế gọi vườn hoang cảnh đoạn trường.
Mẹ ngóng tin con mòn mõi đợi,
Tiếng gà xao xác gáy thềm sương.
5
Thềm sương tiếng quốc gọi bên hè,
Giọng chị hò ơ dưới luỹ tre .
Giã gạo nuôi em ngày mẹ yếu,
Bồng con đứng đợị buổi anh về .
Canh rau tối ngủ còn lưng bụng,
Cơm nguội khuya nằm dạ tái tê .
Những tưởng ngày xuân tràn mộng đẹp,
Nào hay mưa dột chẳng tranh che.
6
Tranh che ta đắp bằng hương lữa,
Môi giữa bờ môi giữ mặn nồng .
Chẳng có chăn bông ngày ấm lạnh ,
Không thuyền đưa đón buổi qua sông.
Em thơ lội bộ giờ đi học,
Mẹ yếu thâu đêm bắt muỗi mòng .
Cảnh khổ ngày xưa ngồi nhớ lại,
Qua rồi năm tháng những long đong.
7
Long đong trên bước đường lưu lạc,
Bốn hướng về đâu dặm hải trình.
Biển rộng trời cao bằng sãi cánh,
Sông dài núi thẳm gót phiêu linh.
Công cha nghĩa mẹ còn chưa trả,
Ơn chị tình em hẹn đáp đền.
Nắng nhuộm rừng phong. Thu đã tới,
Bên hồ từng chiếc lá lênh đênh.
8
Lênh đênh như chiếc thuyền không bến,
Dòng ngược dòng xuôi vạn nẻo đời.
Trên bến dưới thuyền người tấp nập,
Sông hồ nước chảy lục bình trôi.
Sáng qua Phú Quốc trời êm ả,
Chiều ghé Côn sơn núi vẽ vời.
Mây nước xa trông về cố quận,
Nỗi lòng thương nhớ biết sao vơi.
9
Sao vơi lòng biển tình sông đó,
Cuả kiếp giang hồ với nước mây.
Lên bến đò chiều thương kẻ bắc,
Qua sông nắng sớm nhớ trời tây.
Thơ vương khói thuốc sầu vương nhạc,
Rượu hết đàn run phím lạc dây.
Cô lái đò xưa đưa lữ khách,
Buồn ai đôi mắt thấy cay cay ?
3
Cuối trời xin hẹn gặp lại em,
Cho ấm bờ vai mắt hữu tình.
Cho thắm bờ môi ngày tái ngộ,
Cho nồng hương lữa kiếp ba sinh,
Duyên xưa xuân đến bao lần gặp,
Tình cũ thu đi chẳng dễ tìm .
Rượu hết bên nhau chìm lối mộng,
Hoa đào một cánh nở nguyên trinh…
4
Nguyên trinh còn lại bao xuân nữa,
Lữa lựu hè sang đỏ thắm tường.
Bạn cũ trở về say hẹn ước,
Người xưa nhớ lại lúc tha hương.
Hoa trôi bến chợ đời lưu lạc,
Dế gọi vườn hoang cảnh đoạn trường.
Mẹ ngóng tin con mòn mõi đợi,
Tiếng gà xao xác gáy thềm sương.
5
Thềm sương tiếng quốc gọi bên hè,
Giọng chị hò ơ dưới luỹ tre .
Giã gạo nuôi em ngày mẹ yếu,
Bồng con đứng đợị buổi anh về .
Canh rau tối ngủ còn lưng bụng,
Cơm nguội khuya nằm dạ tái tê .
Những tưởng ngày xuân tràn mộng đẹp,
Nào hay mưa dột chẳng tranh che.
6
Tranh che ta đắp bằng hương lữa,
Môi giữa bờ môi giữ mặn nồng .
Chẳng có chăn bông ngày ấm lạnh ,
Không thuyền đưa đón buổi qua sông.
Em thơ lội bộ giờ đi học,
Mẹ yếu thâu đêm bắt muỗi mòng .
Cảnh khổ ngày xưa ngồi nhớ lại,
Qua rồi năm tháng những long đong.
7
Long đong trên bước đường lưu lạc,
Bốn hướng về đâu dặm hải trình.
Biển rộng trời cao bằng sãi cánh,
Sông dài núi thẳm gót phiêu linh.
Công cha nghĩa mẹ còn chưa trả,
Ơn chị tình em hẹn đáp đền.
Nắng nhuộm rừng phong. Thu đã tới,
Bên hồ từng chiếc lá lênh đênh.
8
Lênh đênh như chiếc thuyền không bến,
Dòng ngược dòng xuôi vạn nẻo đời.
Trên bến dưới thuyền người tấp nập,
Sông hồ nước chảy lục bình trôi.
Sáng qua Phú Quốc trời êm ả,
Chiều ghé Côn sơn núi vẽ vời.
Mây nước xa trông về cố quận,
Nỗi lòng thương nhớ biết sao vơi.
9
Sao vơi lòng biển tình sông đó,
Cuả kiếp giang hồ với nước mây.
Lên bến đò chiều thương kẻ bắc,
Qua sông nắng sớm nhớ trời tây.
Thơ vương khói thuốc sầu vương nhạc,
Rượu hết đàn run phím lạc dây.
Cô lái đò xưa đưa lữ khách,
Buồn ai đôi mắt thấy cay cay ?
10
Cay cay đôi mắt
chiều xuân đó,
Cô gái ngày xưa
chẳng trở về.
Gió núi đèn khuya
vàng phố thị,
Trăng rừng sương
lạnh trắng sơn khê .
Hoa không vạn thuở
mà phong nhụy
Tình chẳng trăm năm
cũng vẹn thề.
Lời của trăng nguyền
dù bến cạn,
Rừng xanh núi thẳm
chẳng phân ly…
11
11
Ly hương gặp lại mùa
hoa nở,
Chim én bên trời vụt
cánh bay,
Nhạn lạc bầy tìm
nhau biển bắc,
Anh tìm em lội khắp
trời tây.
Sáng lên NewYork
sương mờ mịt,
Chiều lại Boston
tuyết phủ đầy.
Xuân trở về vui lòng
phố thị ,
Em về rượu uống
trắng đêm say...
12
Say cho bỏ những ngày
dong ruổi,
Cho bỏ sầu đong lắc lại đầy . [2]
Để nhớ gừng cay thương muối mặn,
Để lòng ai vẫn nhớ thương ai.
Đêm về phố mộng sầu giăng mắc,
Ngày lội mưa đông tuyết phủ đầy.
Nước chảy khơi dòng bao thanh thản,
Để lòng vơi bớt nỗi niềm tây.
[2]Sầuđong càng lắc càng đầy …[Kiều, ND]
13
Niềm tây mây gởi buồn theo nắng
Ta gởi tơ lòng trãi bốn phương.
Bướm gởi hồn thơ qua lối mộng ,
Để tình trả nợ kiếp tơ vương.
Ngẩn ngơ trăng lặng sầu thiên cổ,
Thơ thẩn buồn đong giữa nắng ngàn,
Thì thôi sầu ấy ngàn đêm lẻ,
Góp lại cho tròn gởi gió sương .
14
Gió sương từ độ bước quan hà,
Mưa nắng bên trời giọt lệ sa.
Xa nước bao đêm sầu cố quốc,
Thương con ngàn dặm nhớ quê nhà.
Chín chiều ruột thắt bầm gan mẹ,
Một tấc lòng son xót dạ cha .
Đêm ngắm sao trời khuya tỏ rạng ,
Mơ ngày mai lại cảnh phồn hoa,
15
Phồn hoa mơ lại ngày ta gặp,
Tôi với em đi giữa phố phường.
Má đỏ son hồng còn thắm sắc,
Hoa cài aó trắng vẫn thiên hương.
Ngây thơ nhắc lại ngày hoa bướm,
Thờ thẩn rồi quên buổi tựu trường.
Kỹ niệm ngày xưa tràn ngập lối,
Đêm về thao thiết nhớ muôn phương.
16
Muôn phương bè bạn tình thân mến,
Của kiếp nhân gian giữa chợ đời,
Buổi loạn ly rồi bao kẻ khóc,
Ngày thanh bình lại lắm người vui.
Trăng về phố Hội mây giăng lối,
Thuyền ghé Đà giang sóng vẽvời.
Núi Ngũ hành sơn năm ngọn tõa,
Phượng hoàng xoè cánh đã ra khơi. [3]
-[3] Ngũ hành sơn ,danh lam thắng cảnh đất Quảng nam,với truyền thuyết “ngũ phụng tề phi” năm phụng đồng bay . Đó là:
Theo văn bia tiến sĩ Mậu Tuất 1898 dựng trong khuôn viên di tích Văn Thánh Huế, thì khoa thi này, ngoài Đào Nguyên Phổ đỗ đầu với danh Đệ nhị giáp tiến sĩxuất thân, những vị Tiến sĩ còn lại đều là Đệ tam giáp đồng tiến sĩ xuất thân.
Cho bỏ sầu đong lắc lại đầy . [2]
Để nhớ gừng cay thương muối mặn,
Để lòng ai vẫn nhớ thương ai.
Đêm về phố mộng sầu giăng mắc,
Ngày lội mưa đông tuyết phủ đầy.
Nước chảy khơi dòng bao thanh thản,
Để lòng vơi bớt nỗi niềm tây.
[2]Sầuđong càng lắc càng đầy …[Kiều, ND]
13
Niềm tây mây gởi buồn theo nắng
Ta gởi tơ lòng trãi bốn phương.
Bướm gởi hồn thơ qua lối mộng ,
Để tình trả nợ kiếp tơ vương.
Ngẩn ngơ trăng lặng sầu thiên cổ,
Thơ thẩn buồn đong giữa nắng ngàn,
Thì thôi sầu ấy ngàn đêm lẻ,
Góp lại cho tròn gởi gió sương .
14
Gió sương từ độ bước quan hà,
Mưa nắng bên trời giọt lệ sa.
Xa nước bao đêm sầu cố quốc,
Thương con ngàn dặm nhớ quê nhà.
Chín chiều ruột thắt bầm gan mẹ,
Một tấc lòng son xót dạ cha .
Đêm ngắm sao trời khuya tỏ rạng ,
Mơ ngày mai lại cảnh phồn hoa,
15
Phồn hoa mơ lại ngày ta gặp,
Tôi với em đi giữa phố phường.
Má đỏ son hồng còn thắm sắc,
Hoa cài aó trắng vẫn thiên hương.
Ngây thơ nhắc lại ngày hoa bướm,
Thờ thẩn rồi quên buổi tựu trường.
Kỹ niệm ngày xưa tràn ngập lối,
Đêm về thao thiết nhớ muôn phương.
16
Muôn phương bè bạn tình thân mến,
Của kiếp nhân gian giữa chợ đời,
Buổi loạn ly rồi bao kẻ khóc,
Ngày thanh bình lại lắm người vui.
Trăng về phố Hội mây giăng lối,
Thuyền ghé Đà giang sóng vẽvời.
Núi Ngũ hành sơn năm ngọn tõa,
Phượng hoàng xoè cánh đã ra khơi. [3]
-[3] Ngũ hành sơn ,danh lam thắng cảnh đất Quảng nam,với truyền thuyết “ngũ phụng tề phi” năm phụng đồng bay . Đó là:
Theo văn bia tiến sĩ Mậu Tuất 1898 dựng trong khuôn viên di tích Văn Thánh Huế, thì khoa thi này, ngoài Đào Nguyên Phổ đỗ đầu với danh Đệ nhị giáp tiến sĩxuất thân, những vị Tiến sĩ còn lại đều là Đệ tam giáp đồng tiến sĩ xuất thân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét