Lòng buồn lên núi định đi tu
Mấy tiếng chạy xe khói mịt mù
Vách đá kề đường cao lởm chởm
Cây rừng cạnh suối tối âm u
Hồ xanh nước lặng um tùm cỏ
Tuyết trắng mây im lấp lóa dù
Chuông mõ xa đưa từ tịnh cốc
Lạnh lùng ảo não... muốn hồi cư
Thu Phong
BỎ MỘNG ĐI TU
Cũng tính rời nhà lên núi tu
Tìm quên tận nẻo tít xa mù
Dòm quanh núi dựng rừng yên ắng
Ngó tới đường mòn lối tịnh u
Gió thổi âm âm đành khóac áo
Mưa rơi độp độp phải che dù
Đã buồn thêm chán nơi hiu quạnh
Lập tức quay về chốn định cư
Liên Hương
Đi Tu
Ý định lên chùa để tịnh tu
Dài thê đường vắng khói sương mù
Rêu đầy xuống dốc nhìn xanh ngắt
Hầm chật lên đèo thấy tối u
Gió thổi vù vù cay rát mắt
Mưa rơi độp độp ướt căng dù
Đi hoài gối mỏi chân co quắp
Chán phải quay về chỗ trước cư
Thanh Huy
TỰ TU
Hồng trần lắm lúc muốn đi tu,
Vì ngại trần gian gió bụi mù.
Kinh Ngọc kinh Vàng sâu vạn lý, [1]
Sách Thiền sách Phật biển thâm u.
Chẳng đi , chẳng đến - đâu lo nón,
[2]
Không nắng , không mưa - khỏi phải
dù.
Rượu trắng nếp nhà ngâm tự cất,
Thanh bần lạc đạo được nhàn cư…
Tú lang thang
Chú thích
[1] Kinh Ngọc =kinh Kim cương, tên đầy đủ
“Kim Cương Bát Nhả Ba La Mật” thi sĩ Phạm Thiên Thư dịch ra thơ Việt với tựa đề
Kinh Ngọc.
Kinh Vàng = kinh Pháp cú.
[2] Kinh Kim cương có câu : “...Như lai là
chẳng từ đâu đến , và chẳng từ đâu đi...nên mới gọi là Như lai”…
Hồng trần lắm lúc muốn đi tu,
vophubong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét