Lão Nguyệt se hoài chẳng tới đâu Soi gương nhạt sắc lại thêm rầu Đường tơ góc bể mong chờ mãi Bóng nhạn chân trời đợi quá lâu Tình cũ khôn thành lòng héo úa Người xưa lỗi hẹn mắt u sầu Lên chùa cúng hạn cầu ơn Phật Một sớm khăn hồng kiệu rước dâu Vancali 5.29.11 LẤY CHỒNG XA Đường tình lưu lạc biết về đâu Chân bước liêu xiêu dạ héo rầu Thân thuộc bạn bè xa hút mãi Đói nghèo anh chị khổ dài lâu Mẹ cha nghĩa đáp lo chưa trọn Chồng vợ duyên mua nghĩ thấy sầu Sống giữa đất người đời tẻ lạnh Thương nhìn quê Mẹ khuất ngàn dâu Thanh Huy KHỔ Trăm ngàn mới mượn rớt nơi đâu Mai lấy chi ăn thiệt quá rầu Cơm bụi đầu tuần đưa chóng vách Lương còm cuối tháng nhận hơi lâu Đêm về rượu hết chung hờn giận Sáng dậy trà không ấm tủi sầu Bụng đói đi làm e hỏng được Ra vườn bức đại mấy chùm dâu...[ăn hihi ...] Nha Uyen _____________________________ SẮC KHÔNG Mượn tiền mượn gạo có chi đâu, Chớ mượn tình duyên để phải rầu. Bạc chị vay rồi mai mốt trả, Nghĩa chàng để lại những dài lâu. Nghìn trang kinh sách còn chưa đọc, Một giấc nam kha hết khổ sầu, Giọt nắng bên thềm qua cửa sổ, Lâu đài ngoảnh lại thấy ngàn dâu… voduong | |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét